“Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi”.
Lm. Gioan Đặng Văn Nghĩa
Được Thần Khí thúc đẩy, Tiên tri Isaia mang tin mừng cứu độ đến cho dân tộc khiêm nhường và kính sợ Thiên Chúa. “Hãy can đảm lên, đừng sợ hãi. Chính Thiên Chúa sẽ đến và cứu độ các ngươi: mắt người mù được thấy, tai người điếc được nghe, người què nhảy như nai”…
Bài đáp ca của Đức Maria cũng là niềm vui gợi lại sứ điệp của Isaia. Cùng với Đức Maria, chúng ta hãy lặp lại hành động tạ ơn này. Chắc chắn Thiên Chúa không ngừng làm cho chúng ta nhiều điều kỳ diệu.
Thánh Phaolo cũng thế! Ngài nhắc lại sứ điệp vui mừng này.
Hôm nay hôm là chủ nhật ÁO HỒNG, chủ nhật của vui mừng..Thánh Thần Chúa ở trong chúng ta, chúng ta là con Thiên Chúa. Chúng ta lại không công bố sứ điệp vui mừng này thế nào được? Biết rằng Thiên Chúa vĩ đại dường nào, thì chúng ta hãy không ngừng cầu xin Ngài và đón nhận từ tay Ngài niềm vui trọng đại vì Ngài yêu thương chúng ta vô bờ..
Để niềm vui đến với hết mọi người, Thiên Chúa mời gọi chúng ta phải là những chứng nhân:
Gioan Tẩy giả là chứng nhân cho Chúa Kito. Một chứng nhân , là điều rất quan trọng.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chính Gioan Tẩy giả nói ông là chứng nhân: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi”. Trong một đoạn tin mừng khác, Chúa Giêsu cũng nói với các môn đệ và cũng là nói với chúng ta: “Anh em sẽ là chứng nhân của Thầy”.
Chúng ta cũng có thể và phải là chứng nhân của Chúa Giêsu. Chứng nhân là người bày tỏ một điều gì đó, sự hiện diện và tầm quan trọng của một AI ĐÓ.
Đó chính là điều mà Gioan Tẩy giả đã làm chứng cho Chúa Giesu. Gioan có tầm ảnh hưởng lớn đến nỗi người ta rất dễ tin rằng chính ông là Đấng Mesia. Mặc dù ông rất thành công trước mặt mọi người, nhưng ông đã loan báo rằng Đấng Mesia là một ai đó có quyền lực hơn ông và cao trọng hơn ông, đến nỗi ông “không xứng đáng cởi dây dày cho Người”.
Một chứng nhân đích thực chỉ sống để làm vinh danh người mà mình loan báo… Người kito đích thực cũng không thể sống khác Đấng đã sống trong Tin Mừng của Người… Gioan Tẩy giả chuẩn bị rất kỹ cho dân chúng đón nhận Chúa Kito. Chính Gioan Tẩy giả đã hướng dẫn các môn đệ của mình hướng về Chúa Giêsu và phác họa Chúa Giêsu là CHIÊN THIÊN CHÚA. Cuối cùng 2 môn đệ của ông đã theo Chúa Giêsu và trở nên chứng nhân của Chúa Giêsu…
Trong một thế giới mà chúng ta đang sống, Chúa rất cần chúng ta là những chứng nhân của Người. Để là một chứng nhân đích thực, điều quan trong không phải là nói nhiều. Điều căn bản là biết càng ngày càng nhiều về Đấng mà chúng ta muốn làm chứng và làm cho đời sống của chúng ta phù hợp với Tin mừng mà Giáo Hội mở ra cho chúng ta.
Chúa Giêsu, chính là người đã không được biết đến…Gioan Tẩy giả đã phải trả lời cho những người Pharisieu biết rằng: “Giữa anh em, có Đấng mà anh em không biết”. Câu nói này vẫn rất có tính thời sự. Ngày nay, vẫn còn nhiều người không biết Chúa Giêsu… Trong thế giới hôm nay chúng ta nghe rất nhiều thông tin về nền khoa học thông minh và chúng ta cũng rất ngạc nhiên về tất cả những gì đang diễn ra…Nhưng Thiên Chúa, Chúa Giesu, Tin Mừng và biết bao chủ đề về Giáo Hội, chúng ta vẫn hoàn toàn thờ ơ và lạnh nhạt. Gioan Tẩy giả nói rõ: “Giữa anh em, có Đấng mà anh em không biết”.
Chúa Kito đã đến, nhưng nhiều người không biết Ngài. Một số người chờ đợi Ngài không rõ ràng, vì họ nghĩ rằng trong đời sống của họ và trên thế giới có quá nhiều điều làm họ thất vọng và kinh hoàng… Kiểu chờ đợi như vậy chỉ là vô vọng! Phụng vụ Mùa Vọng cũng nhắc nhở chúng ta điều này…Suốt cả năm và suốt cả ngày, chúng ta chờ đợi ƠN CỨU ĐỘ, ĐẤNG CỨU ĐỘ. Hạnh phúc cho những người gặp được các chứng nhân ! Chứng nhân đầu tiên và mẫu gương của các chứng nhân vẫn là Gioan Tẩy giả. Dân Do thái rất bất ngờ về Gioan Tẩy giả và vẫn nghĩ ông là Đấng Mesia.
Về phần chúng ta, chúng ta có chứng tỏ đức tin của chúng ta đủ để những người khác có thể hỏi chúng ta: -Ngài là ai đó?
-Ngài có ai trong đời sống của mình?
Nếu chúng ta được người ta hỏi như thế, thì điều đó chứng tỏ chúng ta là tấm biển quảng cáo rất tốt cho Chúa Kito. Lúc đó, người ta sẽ có thể yêu cầu chúng ta nói về Chúa Kito, về Đấng mà chúng ta xây dựng cuộc đời chúng ta trên nền tảng của Ngài.
Để là chứng nhân, cần phải biết Đấng mà chúng ta làm chứng và Tin mừng là quyển sách quan trọng nhất dạy chúng ta về Chúa Kito. Cũng như cầu nguyện giúp chúng ta thông hiệp với Thần Khí Thiên Chúa, Đấng sẽ mặc khải cho chúng ta mọi sự…
Để có thể làm chứng cho thế giới biết rằng Chúa Giesu là niềm hy vọng của nhân loại, cần phải sống HY VỌNG…Sống Hy Vọng là: nếu sống tình yêu huynh đệ, chúng ta sẽ làm chứng về tình yêu của Chúa Kito. Thế giới hôm nay thích chúng ta là, hơn là thích chúng ta nói!
Nghĩ về trên 20 thế kỷ về trước, trong những ngày này Đức Nữ Đồng trinh đang chuẩn bị sinh Con Thiên Chúa làm người. Và Ngôi Lời Thiên Chúa , Đấng tạo dựng thế giới lai đi tìm chỗ trú trong một cái hang…
Vũ trụ nhảy mừng sung sướng vì tin vui Cứu Độ. Vũ trụ cùng với các thiên thần và mục đồng ngợi ca Đấng đã muốn trở nên một TRẺ THƠ, Thiên Chúa từ đời đời, luôn mới và vĩnh cửu…
Ôi niềm vui tin mừng này được loan báo cho người nghèo khó. Đây Ngài đến! Đấng mà chúng ta trông đợi từ ngàn đời.
Lạy Chúa, từ thẳm sâu tâm hồn, chúng con ước mong Chúa và chúng con nhảy mừng vì Chúa sắp đến. Xin gìn giữ chúng con luôn sống trong ơn thánh Chúa vì tất cả những gì Chúa làm cho chúng con, cho tới ngày mà chúng con thấy Lời hứa cứu độ hết mọi người được thực hiện trọn vẹn. Chớ gì chúng con luôn trung thành cầu nguyện và thực thi bác ái để biến cố chung cuộc Triều Đại Chúa mau đến!
Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa vì Chúa đã khơi lên trong chúng con một sự thức dậy chắc chắn qua phần phụng vụ của 2 chủ nhật trước.. Chúa luôn làm nên mới.. Chớ gì sự thức dậy này dẫn chúng con tới một cuộc trở về toàn diện! Chớ gì từ nay chúng con bước đi chắc chắn hơn hướng về Vương quốc mà Chúa đã loan báo cho chúng con…
NIỀM VUI ĐÍCH THỰC
Tu sĩ: Jos. Vinc. Ngọc Biển, SSP
Hôm nay, cùng với Giáo Hội, chúng ta đã đi được ¾ chặng đường của Mùa Vọng. Nếu xét về mặt thời gian, đây là thời điểm gần kề đại lễ Giáng Sinh. Vì thế, giống như người nông phu, gần đến mùa thu hoạch, ông ta vui mừng thế nào, thì với tinh thần phụng vụ, Chúa Nhật này, Giáo Hội cũng mời gọi chúng ta hãy vui lên, vì Chúa sắp đến rồi.
Tuy nhiên, niềm vui của chúng ta hoàn toàn khác với niềm vui mà con người và xã hội thời nay mừng lễ Giáng Sinh. Vậy đâu là điểm khác biệt giữa các niềm vui này? Và đâu là niềm vui đích thực của người Kitô hữu mỗi khi đại lễ Giáng Sinh về?
- Niềm vui của con người và xã hội
Trong những ngày này, cứ đi ra các thành phố lớn, chúng ta sẽ thấy tràn ngập không khí mừng lễ Giáng Sinh. Những điểm vui chơi với nhiều loại hình mọc lên như nấm, từ ăn uống đến ca nhạc, múa nhảy. Những đèn sao lấp lánh rực sáng cả vùng trời. Ngay cả những quán Karaoke, quán bar hay café đèn mờ đông khách đến lạ thường….
Ở những nơi thôn quê nghèo, góc này, chỗ kia cũng có những cuộc nhậu đơn sơ giản dị với vài ba ly rượu nhắm với con cá, con gà hay mấy thứ trái cây quen thuộc….
Đấy là biểu hiện niềm vui của những người hưởng thụ. Bên cạnh đó, niềm vui còn đến từ một thành phần không nhỏ, đó là giới kinh doanh. Họ coi đây là thời điểm thuận lợi cho việc buôn bán kiếm lời. Vì thế, họ không ngừng đầu tư cho mùa vụ làm ăn “hot” này.
Còn nơi các xứ đạo, điện đèn và các công tác trang trí cũng đang đần đi vào giai đoạn hoàn thiện.
Trước những thực trạng trên, chúng ta thấy đây đó cũng có những niềm vui thánh thiện được biểu lộ cách thiết thực ra bên ngoài. Tuy nhiên, những người như vậy có lẽ đếm trên đầu ngón tay! Còn lại, đa số là niềm vui nhất thời, tạm bợ khi coi lễ Giáng Sinh như là một lễ hội thuần túy để biểu dương sự giàu có chốn ăn chơi trác táng, hay nhân cơ hội này để moi tiền cách bất chính nơi những “con thiêu thân” ham muốn của lạ?
Chính vì thế, chúng ta không lạ gì khi thấy sau những cuộc vui chơi, ăn uống, nhậu nhẹt, biết bao người đã không khỏi vươn vai thở dài ngao ngán vì mệt nhọc và trống rỗng, bởi vì: “uống chén tiêu sầu càng sầu thêm!”.
Tại sao vậy? Thưa bởi vì chỉ có Chúa mới là nguồn cội và cùng đích của con người. Gặp được, sống với và ở trong Thiên Chúa thì con người mới được an vui hạnh phúc. Nếu không, con người sẽ mãi mãi cô đơn ngay giữa lòng thành phố hay chốn đông người!
- Niềm vui của người có Chúa
Phụng vụ Lời Chúa và tinh thần của Chúa Nhật 3 Mùa Vọng hôm nay mời gọi chúng ta hãy cảm nghiệm và sống niềm vui thực sự trong Thiên Chúa. Một niềm vui phát xuất từ nơi tâm hồn chứ không chỉ bề ngoài. Một niềm vui mang tính chủ đạo của cuộc đời chứ không chỉ là thứ niềm vui ký sinh, tạm bợ, phù phiếm….
Khởi đi từ bài đọc 1, tiên tri Isaia đã làm toát lên hình ảnh một vị Thiên Chúa đến để giải thoát con người cách toàn diện từ thể xác lẫn tinh thần.
Thể xác thì được chữa lành bênh tật. Tinh thần thì được giải thoát khỏi nô lệ của tội lỗi.
Còn gì vui mừng, sung sướng và hạnh phúc cho bằng khi con người được Thiên Chúa ghé thăm phận nghèo hèn, băng bó những tâm hồn đau thương dập nát, giải phóng cho kẻ bị giam cầm, tuyên bố năm hồng ân của Thiên Chúa.
Đây phải là niềm vui vượt lên trên mọi niềm vui khác, bởi vì niềm vui này là của chính Chúa trao tặng và mang tính cứu chuộc.
Sang bài đọc 2, thánh Phaolô nhắc nhở các tín hữu là những người con tinh thần của chính ngài sinh ra rằng: “Hãy cầu nguyện không ngừng”; “Ðừng dập tắt Thánh Thần”; “Để thần trí, linh hồn và thể xác anh em được gìn giữ toàn vẹn trong ngày Ðức Giêsu Kitô Chúa chúng ta ngự đến” (x. 1 Tx 5, 16-24). Như vậy, thánh nhân muốn khẳng định rằng: con người chỉ đạt được niềm vui thực sự khi tâm hồn của chính mỗi người có Chúa. Nói cách khác, chỉ có khi nào ngụp lặn trong Chúa, lúc đó niềm vui đích thực mới hiện hữu ở trong cuộc đời.
Nếu không có đời sống cầu nguyện thâm sâu thực sự, con người sẽ bị chạy đua với những niềm vui hời hợt, bên ngoài, vì: không có chiều sâu, không mục đích, không lý tưởng.
Sang bài Tin Mừng, tác giả làm toát lên sứ vụ của Gioan qua câu hỏi của các Tư tế và Lêvi. Họ hỏi ông: “Ông có phải là Êlia hay tiên tri nào đó?”; “Ông có phải là Đấng Kitô?”. Gioan đã không chắp cánh cho sự ngộ nhận này của dân chúng. Ngược lại, ông đã giúp cho dân chúng sờ chạm được cội nguồn của niềm vui khi đích thân giới thiệu về Đức Giêsu chính là người sẽ mang lại cho nhân loại niềm vui cứu độ mà bấy lâu nay họ chưa biết. Vì thế, Ngài nói: “Giữa các ngươi, có Ðấng mà các ngươi không biết. Ðấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Ðấng ấy đã có trước tôi và tôi không xứng đáng cởi dây giày cho Người” (x. Ga 1, 26-27)
Khi mạc khải như thế, Gioan đã hoàn toàn hướng sự kính trọng và yêu mến của mọi người dành cho mình về Đức Giêsu. Vì thế, nơi Gioan, niềm vui của ông là chu toàn sứ vụ trong vai trò là người dọn đường. Niềm vui ấy, ông muốn truyền lan sang cho những ai đang nghe ông cũng đạt được, đó là niềm vui khi nhận ra Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế.
Với Gioan thì để có được niềm vui thực sự trong tâm hồn, người tín hữu phải là người đón nhận được tình thương và nhận ra tình thương của Thiên Chúa trên cuộc đời của mình.
Một trong những chìa khóa để được hưởng và nhận ra tình thương của Thiên Chúa, đó là đời sống kết hiệp với Thiên Chúa trong cầu nguyện.
- Sống sứ điệp Lời Chúa
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta trong khi chuẩn bị đón mừng Chúa Giáng Sinh bằng những việc bề ngoài như trang trí đèn sao, hang đá, chuẩn bị những bài thánh ca…, mỗi người cũng cần nhìn lại công việc cấp thiết của đời sống nội tâm nơi sâu thẳm tâm hồn mình.
Chúng ta không thể đón mừng đại lễ Giáng Sinh với một tâm hồn trống rỗng, hay như những người chỉ biết làm theo hiệu ứng đám đông! Vì thế, bao lâu, chúng ta lầm tưởng và chạy đua với nó, thì bấy lâu chúng ta sẽ giống như những con ve sầu của thời vụ, tức là chỉ biết kêu la có mùa, hết mùa là nó chết và đi vào hư vô.
Mang trong mình đặc tính là người Kitô hữu, người có đức tin, chúng ta phải mừng lễ Giáng Sinh một cách khác.
Cái khác của người tín hữu, đó là tinh thần mừng lễ.
Vì thế, một trong những cách thiết thực nhất mà các bài đọc chúng ta vừa nghe đã vạch ra, để giúp mỗi người đạt được niềm vui đích thực và trọn vẹn, đó là:
Trước tiên, cần xác định thật rõ rằng: chỉ có Chúa là mục đích, lý tưởng, lẽ sống của mình. Chỉ có Chúa mới làm cho con người được thỏa mãn. Chỉ có Chúa mới lấp đầy lỗ hổng trong tâm hồn của chúng ta. Ngoài Chúa ra, không có ai có thể mang lại cho chúng ta niềm vui cứu độ.
Thứ đến, cần có một đời sống nội tâm sâu xa qua việc cầu nguyện, để cảm nghiệm được tình thương của Thiên Chúa qua biến cố Giáng Sinh, đồng thời cũng biết cảm nghiệm bàn tay nhân từ, xót thương của Thiên Chúa trên và trong chính cuộc đời của mình.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con đang chuẩn bị đón mừng kỷ niệm ngày Chúa Giáng Sinh làm người. Xin Chúa ban cho chúng con biết chuẩn bị tâm hồn xứng đáng để đón Chúa ngự đến với chúng con, ngõ hầu chúng con được an vui và hạnh phúc đích thực. Amen.
Anh em hãy vui lên
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Hành trình Mùa Vọng, với đích điểm là lễ Giáng Sinh. Chúa nhật thứ I, Lời Chúa mời gọi chúng ta : “Hãy tỉnh thức” (Mt 24, 44). Chúa nhật thứ II, Gioan Tẩy Giả thôi thúc chúng ta: “Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng” (Is 40, 3). Hai tuần trước như là tiền đường dẫn chúng ta tiếp bước với niềm vui của Chúa nhật thứ III Mùa Vọng.
“Gaudete – Hãy vui lên” là chủ đề của Chúa nhật này. Màu sắc Phụng vụ đang màu tím chuyển sang hồng, nhằm đánh dấu một giai đoạn sám hối, nay nghỉ một chút để nhìn lại chặng đường đã qua với niềm vui vì những gì đã đạt được, và lấy thêm đà mới chuẩn bị mừng (Chúa Giáng Sinh), nên Giáo hội mời gọi con cái mình “Gaudete – Hãy vui lên”, như Isaia:“Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, và lòng tôi hoan hỉ trong Chúa tôi” (Is 61, 10). Niềm vui thánh thiêng ấy được biểu lộ qua lời nguyện: “Lạy Chúa, xin đoái xem, này dân Chúa đem tất cả niềm tin đợi chờ ngày lễ Sinh Nhật Đấng Cứu Thế. Xin hướng niềm vui chúng con về chính nguồn hoan lạc của mầu nhiệm Giáng Sinh cao cả để tâm hồn chúng con hoàn toàn đổi mới mà họp mừng ngày cứu độ đã gần kề” (Lời nguyện nhập lễ Cn III Mùa Vọng).
Với những lời trên làm tâm hồn chúng ta rạo rực hẳn lên, dẫn chúng ta bước vào mầu nhiệm của niềm vui ơn cứu độ. Làm sao không thể không vui khi nghe những lời loan báo đầy niềm vui của Isaia: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi: vì Chúa đã xức dầu cho tôi; Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa” (Is 61, 1-2). Và làm sao không thể không mừng “vì Người đã mặc cho tôi áo phần rỗi, và choàng áo công chính cho tôi, như tân lang đầu đội triều thiên, như tân nương trang sức bằng ngọc bảo. Như đất đâm chồi, như vườn nảy lộc, Chúa cũng làm phát sinh công chính và lời ca tụng trước mặt muôn dân” (Is 61, 10-11).
Nhưng đâu là lý do để con người vui mừng hân hoan? Thưa, Chúa chính là niềm vui của nhân loại. Tất cả chúng ta đều khao khát niềm vui, mỗi gia đình, mỗi dân tộc luôn cầu mong được hạnh phúc. Vui vì có Thiên Chúa ở cùng, vui vì ở gần bên Chúa, được sống trong sự hiện diện của Thiên Chúa. Khi giáng trần, Chúa Giêsu đã mang đến cho con người mọi nơi, mọi thời niềm vui thiêng thánh. Nếu không có Chúa Giêsu, sẽ không có niềm vui, niệm vui ơn cứu độ.
Vào Chúa nhật trung tâm của Mùa Vọng, chúng ta được mời gọi vui lên và sống hy vọng, đồng thời trở nên sứ giả của niềm vui: “Anh em hãy vui mừng luôn. Hãy cầu nguyện không ngừng. Trong mọi việc hãy cảm tạ Chúa” (1Th 5,16-17). Nếu điều này trở thành lối sống của chúng ta, thì Tin Mừng có thể thấm nhập vào mọi nhà và giúp đỡ con người cũng như gia đình tái khám phá rằng thực sự có ơn cứu độ nơi Ðức Kitô. Trong Ngài, người ta có thể tìm thấy sự bình an nội tâm và trợ lực để đương đầu mỗi ngày với những trạng huống khác nhau trong cuộc sống.
Niềm vui là một đặc tính thiết yếu của đức tin. Cảm thấy được Thiên Chúa yêu thương, viếng thăm và cứu độ là động lực làm cho chúng ta vui mừng; chúng ta biết Chúa Giêsu Kitô đã xuống thế, tự hiến thân mình vì chúng ta là lý do chính để người tín hữu vui mừng. Người Kitô hữu buồn, bởi họ không nhìn thấy những điều Thiên Chúa đã làm cho họ, và vì thế, sẽ không có sự hiệp thông. Niềm vui của người Kitô hữu phát xuất từ tâm tình tạ ơn tạ ơn, nhất là vì tình yêu thương của Chúa thể hiện nơi chúng ta; mỗi Chủ nhật chúng ta làm điều đó bằng việc cử hành Thánh Lễ.
Tin Mừng trình bày cho chúng nhân vật Gioan Baotixita, tiền hô Đấng Cứu Thế. Ông là người cao trọng sinh ra bởi người nữ; nhưng khi được hỏi : Ông là ai ? Ông khiêm tốn trả lời, “Tôi không phải là Đấng Kitô…” (Jn121); “Tôi làm phép rửa bằng nước. Nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết. Đấng ấy sẽ đến sau tôi” (Ga 1,26-27). Chúa Giêsu là Đấng mà muôn dân trông đợi; Người là Ánh Sáng chiếu soi trần thế.
Tin Mừng không phải là một sứ điệp xa lạ, càng không phải là một mớ học thuyết giữa thế gian, nhưng là Tin Mừng nhằm thỏa mãn những khát vọng sống của con người, vì Tin Mừng nối kết Thiên Chúa với chúng ta bằng việc nhập thể làm người của Con Chúa. Tất cả các Kitô hữu đều được mời gọi để tuyên xưng niềm tin của mình vào Chúa Giêsu Kitô và làm chứng về đức tin đã lãnh nhận. Là môn đệ của Chúa Kitô, chúng ta được kêu gọi mang hồng ân ánh sáng, ngoài lời nói, gương lành, còn trở nên gương mẫu về đời sống đức tin.
Trong mùa vọng này, chúng ta hãy củng cố xác tín Chúa đã đến giữa chúng ta và chúng ta hãy tín thác nơi Chúa; như thánh Augustinô với kinh nghiệm của ngài đã quả quyết: “Chúa gần chúng ta hơn chúng ta gần chính mình” (Le Confessioni, III, 6,11).
Chúng ta hãy phó thác hành trình của chúng ta cho Ðức Maria, thần trí của Mẹ đã vui mừng trong Chúa là Ðấng Cứu Thế. Xin Mẹ hướng dẫn tâm hồn chúng ta trong sự vui mừng chờ đợi Chúa Giêsu đến, một sự chờ đợi đầy kinh nguyện và việc lành. Amen.