Lời Chúa: Ga 1, 43-51
Khi ấy, Ðức Giêsu quyết định đi tới miền Galilê. Người gặp ông Philípphê và nói: “Anh hãy theo tôi”. Ông Philípphê là người Bétxaiđa, cùng quê với các ông Anrê và Phêrô. Ông Philípphê gặp ông Nathanaen và nói: “Ðấng mà sách Luật Môsê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giêsu, con ông Giuse, người Nadarét”. Ông Nathanaen liền bảo: “Từ Nadarét, làm sao có cái gì hay được?” Ông Philípphê trả lời: “Cứ đến mà xem!”
Ðức Giêsu thấy ông Nathanaen tiến về phía mình, liền nói về ông rằng: “Ðây đích thật là một người Ítraen, lòng dạ không có gì gian dối.” Ông Nathanaen hỏi Người: “Làm sao Ngài lại biết tôi?” Ðức Giêsu trả lời: “Trước khi Philípphê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.” Ông Nathanaen nói: “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ítraen!” Ðức Giêsu đáp: “Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.” Người lại nói: “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”
Suy Niệm:
Lúc này, Chúa Giêsu đã rời miền Nam lên miền Galilê ở phía Bắc. Tại đây – có lẽ là Cana – Người đã gọi Philipphê. Cũng như Anrê, Philipphê đã không giữ kín Phúc âm cho riêng mình. Godet đã nói: “Một ngọn đuốc đã được thắp sáng để thắp sáng ngọn đuốc khác nữa”. Philipphê đi tìm Nathanaen, là bạn của ông để bày tỏ niềm tin về điều ông vừa khám phá: Chúa Giêsu, người Nazaret, chính là Đấng Messia đã được Thiên Chúa hứa ban cho từ lâu. Nathanaen tỏ ra khinh miệt, vì Cựu ước chẳng có lời dụ ngôn nào cho là người được chọn của Thiên Chúa sẽ đến từ Nazaret, Nazaret là một vùng quê tầm thường, Nazaret không phải là chỗ có thể sản sinh ra được cái gì tốt đẹp. Philipphê là người khôn ngoan, ông không cãi lại, nhưng ông mời gọi: “hãy đến xem”.
Số người nhờ cãi lý mà theo đạo không có nhiều. Thông thường việc cãi lý có hại nhiều hơn lợi. Cách duy nhất để thuyết phục người khác về địa vị tối thượng của Chúa Giêsu là đưa người ấy đến đối diện với chính Người.
Chuyện kể lại vào cuối thế kỷ 19, Huxley, một người danh tiếng theo thuyết Bất Khả Tri, hội viên của một hội tư gia ở vùng quê. Đến Chúa nhật, phần đông các thành viên đều đi nhà thờ, dĩ nhiên Huxley không định đi. Ông đến thăm một người có tiếng là Kitô hữu có đức tin đơn sơ và rạng rỡ. Huxley nói: “ví như bữa nay anh không đi nhà thờ, anh ở nhà kể cho tôi nghe thật đơn giản, theo anh đức tin Kitô là gì và tại sao anh lại là Kitô hữu”. Người kia đáp: “Nhưng anh sẽ bác ngay các lý lẽ của tôi, tôi không đủ khẩu tài biện luận với anh”. Huxley dịu dàng nói: “Tôi sẽ không cãi lý với anh đâu, tôi chỉ muốn anh nói thật đơn giản cho tôi nghe. Chúa Cứu Thế có ý nghĩa như thế nào đối với anh thôi”. Người kia ở nhà và kể thật đơn sơ cho Huxley nghe về đức tin của mình; khi anh dứt lời, nước mắt chảy dài trên đôi má nhà triết học nổi tiếng này. Không phải tài biện luận đã cảm động lòng Huxley, ông có thể bài bác thành công bất cứ lý luận nào mà người tín đồ đơn sơ kia có thể đưa ra, nhưng việc trình bày thật đơn sơ về Chúa Cứu Thế đã thu phục tấm lòng của ông. Câu biện luận hay nhất là nói với mọi người: “hãy đến xem”. Nathanaen đã đến xem, ông đã gặp và ông đã tin vào Chúa Giêsu, để rồi trở thành môn đệ của Người.
“Hãy đến mà xem”, đó là Lời Chúa mời gọi chúng ta ngày hôm nay. Hãy đến để gặp Ngài, để hiểu về Ngài, và để nếm được vị ngọt của Ngài. “Hãy đến mà xem”, để được nghe lời dạy dỗ yêu thương của Ngài. Khi chúng ta tham dự Thánh lễ hằng ngày, là chúng ta đang đáp lại lời mời gọi của Chúa, chúng ta “đang đến xem”, đang đến để cảm nếm tình yêu thương của Ngài, để có thêm sức mạnh cất bước theo Ngài.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết yêu mến Thánh lễ mỗi ngày, để nếm được tình yêu của Chúa, giúp chúng con vững bước trên đường trần lữ thứ, vì Thánh lễ là nguồn mạch sức sống dồi dào cho cuộc sống của chúng con ở dưới thế này. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org