Lời Chúa: Lc 4, 38-44
38 Khi ấy, Đức Giêsu rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Simon. Bấy giờ, bà mẹ vợ ông Simon đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà. 39 Đức Giêsu cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất: tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài. 40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. 41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng: “Ông là Con Thiên Chúa!”. Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Kitô. 42 Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. 43 Nhưng Người nói với họ: “Tôi còn phải loan báo Tin mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó”. 44 Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giuđê.
Suy niệm: Hai lối sống
Kinh thánh không chỉ dạy con người những gì cao siêu khó hiểu, nhưng còn liên quan đến những sinh hoạt bình thường hằng ngày. Kinh Thánh không chỉ dạy những gì thuộc lãnh vực tinh thần, mà còn cả những gì thuộc lãnh vực thể xác. Tắt một lời, không có một vấn nạn nào liên quan tới con người mà không được đề cập đến. Và trong khi bài đọc thứ nhất hôm nay nói về những tật xấu thì bài Tin mừng lại đề cao những đức tính tốt của con người.
Nhưng con người luôn phải đối diện với những chọn lựa để hoặc sống theo Thánh Thần hoặc bị lối kéo bởi tính xác thịt. Thánh Phaolô trong thư thứ nhất gởi tín hữu Corinto phân biệt rõ ràng hai lối sống này. Lối sống theo Thần Khí thì đẹp lòng Thiên Chúa, còn lối sống theo tính xác thịt thì đưa con người cách xa Thiên Chúa và đi đến sự diệt vong và tầm thường. Vì thế, lối sống thứ hai cần phải được sửa đổi để có thể ngày càng kiện toàn hơn, và đến gần Chúa hơn.
Những lối sống theo xác thịt được biểu lộ bằng thái độ đối nghịch với sự thánh thiện nơi Thiên Chúa như: chia rẽ, bè phái, ghen tương cãi cọ với những người đồng loại, nhất là khi họ hơn mình, hoặc họ có những cái mà mình không có, từ đó, người ta rơi vào tình trạng hiềm thù, tranh giành và cả loại trừ nhau…. Vậy bao lâu còn sống theo tính xác thịt thì con người không thể tiếp thu những bài học về sống theo Thánh Thần. Thánh Tông đồ dạy rằng: “Bao lâu giữa anh em còn có sự ghen tương và cãi cọ, thì anh em chẳng phải là những con người sống theo tính xác thịt và theo thói người phàm sao?”
Vậy, để có thể sống theo thánh ý Chúa, thánh Tông đồ mời gọi chúng ta chọn sống theo một lối sống cao hơn đó là theo Thánh Thần. Điều quan trọng nhất phải làm trong cuộc đời là làm sao cho mọi người có được niềm tin vào Thiên Chúa và làm cho đức tin này ngày càng phát triển mạnh. Sống tương quan hoà thuận và biết lo cho anh chị em đồng loại, chứ không phải là toa rập bè phái hay chỉ lo ky cóp cho chính mình. Hơn nữa, mỗi người lãnh đạo hay rao giảng chỉ là khí cụ của Chúa dùng trong một thời gian hay một hoàn cảnh nhất định để góp phần trong cuộc rao giảng Tin mừng cứu độ. Người cần thiết nhất làm cho đức tin lớn mạnh là chính Thiên Chúa. Chính khi cậy trông vào Thiên Chúa và Thánh Thần của Người, con người có khả năng vượt qua những khó khăn của đam mê, bè phái và dục vọng…, để chỉ quy hướng về Chúa và làm công việc của Người.
Vậy, là những Kitô hữu, là chứng nhân của Chúa, chúng ta được mời gọi không ngừng góp phần trong việc chữa lành những căn bệnh trầm kha trong cuộc sống của chúng ta và thoát khỏi lối sống theo tính xác thịt : ghen tương, hờn dỗi, bè phái… Và hãy biết mở lòng mình để Thánh Thần Thiên Chúa đến cư ngụ và cùng giúp chúng ta thăng tiến đến sự thiện hảo của Thiên Chúa, là chính lối sống của ân sủng nhờ Thần Khí Chúa hướng dẫn. Amen.
Fr. Joseph