Lời Chúa: Ga 8, 1-11
1 Khi ấy, Đức Giê-su đến núi Ô-liu. 2 Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ. 3Lúc đó, các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, 4rồi nói với Người: “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. 5 Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?”6 Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. 7 Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi”. 8 Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất. 9 Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giê-su, và người phụ nữ thì đứng ở giữa. 10 Người ngẩng lên và nói: “Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao?”11 Người đàn bà đáp: “Thưa ông, không có ai cả”. Đức Giê-su nói: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!”
Suy niệm: Thiên Chúa mời gọi con người hướng đến tương lai
Nhìn lại lịch sử ơn cứu độ, chúng ta thấy luôn có sự đối nghịch giữa Thiên Chúa và con người. Trong khi Thiên Chúa muốn con người tuân giữ Lời Người để được hạnh phúc, con người lại bất tuân phạm tội để rồi phải chịu đau khổ và chịu chết.
Trong khi Thiên Chúa vẫn tìm cơ hội để đưa con người trở về, thì có nhiều người lại tìm mọi cách đóng mọi cánh cửa để anh chị em mình bị giam giữ trong tội, không được đón nhận lòng Thương xót của Chúa. Trong khi Thiên Chúa luôn hàn gắn, chữa lành và khơi niềm hy vọng được sống, con người lại tìm cách gây chia rẽ, huỷ hoại niềm hy vọng và gieo đau thương chết chóc.
Các bài đọc Lời Chúa trong Chúa nhật hôm nay muốn nói lên tình thương vô bờ của Thiên Chúa dành cho con người qua các việc Người làm.
Trong bài đọc thứ nhất, tuy con người xứng đáng với mọi hình phạt trong nơi lưu đày, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn mời gọi con người hướng về tương lai. Thiên Chúa hằng ban cho con người cơ hội trở về quê hương như đã từng đưa cha ông họ vượt qua Biển Đỏ để ra khỏi đất nô lệ Ai Cập. Con người được mời gọi đừng nhớ lại những chuyện quá khứ xưa kia, nhưng hướng lòng về lời hứa cứu độ của Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa chuẩn bị cho dân một cuộc xuất hành mới. Người sẽ mở cho họ một con lộ giữa sa mạc cho họ trở về xây dựng lại quê hương và Đền thờ
Trong bài đọc thứ hai, tuy con người phải chết vì đã không giữ Lề Luật của Thiên Chúa, Người đã cho Đức Kitô, Người Con của Chúa xuống trần để đền tội thay cho con người. Nhờ sự hy sinh của Đức Kitô, các tín hữu được trở nên công chính và hy vọng sẽ được phần thưởng là cuộc sống đời đời. Kế hoạh cứu độ của Thiên Chúa được thực hiện qua Đức Kitô. Và ơn cứu độ ấy không chỉ cho người Do thái mà cho tất cả những ai biết nhận ra ơn cứu độ và thờ lạy Thiên Chúa. Chính Đức Kitô sẽ hướng dẫn Dân đức tin đi vào trong con đường của Thiên Chúa, con đường cứu độ. Và mọi người được mời gọi để sống tâm tình của thánh Phaolo đó là chỉ “chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước”, đi theo sự hướng dẫn của Đức Kitô.
Vậy, hướng về tương lai phải là điều mà người tín hữu cần sống với. Người tín hữu hành động với mục đích này: Vinh quang phục sinh là niềm hy vọng thúc đẩy con người tiến tới. Hành động nhất tâm tiến tới sẽ giúp con người không bị chia trí vào những chuyện khác, nhưng chấp nhận đối diện và vượt qua mọi khó khăn gian khổ để đạt đích mà Thiên Chúa đã dọn sẵn cho họ qua Đức Kitô.
Vậy, mọi tín hữu cần phải để cho Đức Kitô làm chủ cuộc đời của mình; tức là để cho Đức Kitô hướng dẫn đời sống của mình, nhờ đó mà đạt được hạnh phúc vĩnh cửu.
Cuối cùng, chúng ta cần thấy rằng, con đường mà Đức Giêsu dẫn chúng ta đi, đó là con đường và là Luật Yêu Thương. Xin cho chúng ta luôn hiểu và thực thi giới luật này trong đời sống thường ngày của chúng ta. Amen.
Fr. Joseph