Lời Chúa: Ga 20,11-18
11Khi ấy, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13Thiên thần hỏi bà: “Này bà, sao bà khóc?”. Bà thưa: “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!”. 14Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15Đức Giê-su nói với bà: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?”. Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về”. 16Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!”. Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni!”. (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). 17Đức Giê-su bảo: “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em’”. 18Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
Suy niệm
Mang thân phận con người, ai cũng có những lầm lỗi. Và Thiên Chúa biết điều đó nơi con người do tay Ngài làm nên. Thế nhưng, Thiên Chúa đã chẳng chấp tội và nhất là Ngài không muốn con người phải chết trong tội đã phạm. Ngài muốn họ ăn năn sám hối và được sống : « Chúa được lợi gì khi con phải chết, được ích chi nếu con phải xuống mồ? » (Tv 29,10a). Điều cần thiết là con người biết nhận ra lầm lỗi của mình và thể hiện lòng hoán cải, dốc lòng chừa tội.
Các bài đọc Lời Chúa ngày hôm nay tập trung trong việc đi tìm và nhận ra Chúa. Ở bài đọc thứ nhất cho thấy một khung cảnh thật kinh ngạc. Qua bài giảng của thánh Phêrô, 3000 ngàn người Do thái hối cải, nhận biết tội lỗi của mình và trở về với Thiên Chúa bằng việc chịu phép Rửa tội. Trong bài Tin mừng, thánh Gioan cho thấy hình ảnh của bà Maria Madala đi tìm Chúa. Bà đã tìm thấy Chúa khi Ngài con sống ; và đã tìm thấy Chúa sau khi Ngài sống lại.
Nhưng việc Maria Madala nhận ra Chúa không phải bằng những gì nghe và thấy từ bên ngoài. Vì theo trình thuật, dù thấy và nghe tiếng Chúa nhưng bà vẫn không nhận ra Ngài ; bà chỉ nhận ra Ngài khi sự rung động trong trí óc và con tim làm việc. Thánh Gioan cho thấy bối cảnh của cuộc gặp gỡ thật ngắn nhưng đầy ý nghĩa. Đấng Phục sinh đã gọi bà bằng lời quen thuộc, và ngay tức khắc bà nhận ra Chúa. Và bà cũng mau mắn nói với các môn đệ Chúa về niềm vui ấy : « Tôi đã thấy Chúa ». Bà đã thấy Chúa bằng tình yêu chân thật, tình yêu từ bên trong của trái tim biết chiêm ngắm và suy niệm.
Vậy, hình ảnh của bà Maria Madala đi tìm Chúa cho chúng ta hiểu rằng : nếu chúng ta tìm kiếm Chúa bằng chính ước muốn chân thật, thì Người sẽ cho gặp. Và điều đó là chắc chắn. Tuy nhiên, việc Thiên Chúa cho chúng ta gặp khi nào hay lúc nào thì đó lại là hoàn toàn do ý của Chúa.
Phần chúng ta, có lẽ chúng ta cần học cách chiêm ngắm để nhận biết rằng : Thiên Chúa ở ngay trong tâm hồn con người, như thánh Augustinô xác nhận : « Ngài luôn ở bên con, thế mà con vất và tìm Ngài khắp nơi ». Nhưng trước đó, Chúa đã nói : « Khi kêu đến Ta, Ta liền đáp lại/ Lúc ngặt nghèo, có Ta ở kề bên » ; và đây là Lời của Đức Giêsu, Đấng Phục Sinh : « Thầy ở với anh em, mọi ngày cho đến tận thế ».
Cuối cùng, niềm vui gặp gỡ cũng chính là niềm vui cần trao ban. Chúng ta được mời gọi trở thành những người loan báo Tin mừng Phục sinh, để nhờ đó, mọi người khác cũng biết tìm kiếm Thiên Chúa và tin tưởng nơi Người.
Fr. Joseph