Lời Chúa: Ga 10,22-30
22 Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung hiến đền thờ. Bấy giờ là mùa đông. 23 Đức Giê-su đi đi lại lại trong đền thờ, tại hành lang Sa-lô-môn. 24 Người Do-thái vây quanh Đức Giê-su và nói: “Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đấng Ki-tô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết”. 25 Đức Giê-su đáp: “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi. 26 Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi. 27 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một”.
Suy niệm: Chiên của Chúa nghe tiếng Chúa Giêsu
Có những tiếng nói hay tiếng cười đã quá quen thuộc khiến con người chẳng cần nhìn cũng nhận ra người đang nói hay đang cười là ai. Chẳng hạn, khi Chúa Giêsu hiện ra với bà Maria Madalena. Lúc ban đầu bà đã chẳng nhận ra Chúa vì đang buồn đau. Nhưng khi nghe Chúa gọi tên của bà “Maria”, bà nhận ra Chúa ngay lập tức và kêu lên “Lạy Thầy!”
Trong mối liên hệ giữa Thiên Chúa và con người cũng thế. Vì Thiên Chúa dựng nên con người giống hình ảnh và các đức tính của Người, con người theo tính tự nhiên để hướng chiều về sự thật, về yêu thương và tha thứ, và nhất là về Thiên Chúa, Đấng dựng nên con người.
Các bài đọc hôm nay muốn nói lên mối liên hệ mật thiết giữa Thiên Chúa và con người.
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Luca trong Sách Công vụ Tông đồ tường thuật sự thành công trong việc rao giảng Tin mừng của các môn đệ Chúa: vì có bàn tay Chúa ở với họ, nên một số đông đã tin và trở lại cùng Chúa. Đó không chỉ là những người Do thái mà còn rất nhiều dân ngoại.
Điều làm cho chúng ta phải tin rằng, những người tuyên xưng vào Thiên Chúa là những người luôn khao khát sự thật, khao khát được biết về Thiên Chúa và khao khát được sống muôn đời nên khi họ nghe những lời các môn đệ của Chúa rao giảng, họ nhận ra ngay những khát khao của họ được đáp ứng, nên họ tuyên xưng đức tin và chịu phép rửa. Thánh Luca cũng cho biết thêm rằng chính tại Antiôkia mà lần đầu tiên các môn đệ được gọi là Kitô hữu.
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu tuyên bố với các đối phương của Người: “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi”. Đây cũng là lời khẳng định của Chúa dành cho tất cả những ai tuyên xưng vào Chúa. Họ thuộc về đàn chiên của Chúa và lắng nghe tiếng Người hướng dẫn. Tất cả chúng ta cũng là những con chiên trong đàn chiên của Chúa.
Vậy chúng ta hãy cầu xin Chúa để luôn ý thức trước hết: chúng ta là những người được Chúa ban ân phúc trở thành con cái của Chúa trong bí tích rửa tội mà chúng ta đã lãnh nhận. Kế đến, chúng ta cầu xin để luôn ý thức về bổn phận phải rao giảng Lời Chúa cho mọi người và cho mọi dân tộc trên thế giới, vì tất cả mọi người được Thiên Chúa dựng nên và có khả năng để đón nhận sự thật.
Xin cho chúng ta luôn biết bước theo Chúa, trên con đường mà Chúa dẫn chúng ta đi. Amen.
Fr. Joseph