Lời Chúa: Lc 4: 24-30
Khi ấy, Đức Giêsu nói với dân chúng rằng: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình. Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Israel; thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Sarepta miền Sidon. Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Êlisa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Israel, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Syria thôi”. Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành – thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
Suy niệm:
Liền trước Tin mừng hôm nay, thánh sử Luca thuật lại việc Đức Giêsu trở về Nazareth, là nơi Người sinh trưởng, Người vào hội đường giảng dạy, mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Thế nhưng liền sau đó họ chuyển từ thái độ tán thành, thán phục sang thái độ nghi ngờ, phẫn nộ và loại trừ. Vậy tại sao một đàng họ ngạc nhiên và thán phục Đức Giêsu, đàng khác họ lại không chấp nhận Người? Tại sao dân làng lại thay đổi thái độ từ ngạc nhiên, thán phục sang thái độ phẫn nộ, loại trừ?
Tin mừng hôm nay thuật lại, khi Đức Giêsu đưa ra hình ảnh hai người dân ngoại là bà goá thành Sarepta miền Sidon đã được tiên tri Êlia giúp đỡ và ông Naaman, người xứ Syria đã được ngôn sứ Êlisa chữa lành bệnh phong, thì họ đầy phẫn nộ lôi Người ra khỏi thành, kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. Thái độ này cho thấy, những người dân làng không chấp nhận và thậm chí còn muốn thủ tiêu Đức Giêsu là bởi vì đối với họ: nếu có một ai đến từ Thiên Chúa thì chỉ đến để phục vụ họ, bởi vì họ là dân riêng của Thiên Chúa. Cũng vậy, nếu Đức Giêsu thật là Đấng Mêssia thì Người chỉ thuộc về họ. Họ là dân riêng của Thiên Chúa nên Đấng Mêssia đến là chỉ để phục vụ họ chứ không phải cho những người dân ngoại.
Những người Nazareth hôm nay không phải là họ không nhận ra những giá trị chân-thiện-mỹ nơi con người Đức Giêsu. Thế nhưng đối với họ, chân-thiện-mỹ chỉ có giá trị nếu như thuộc về họ, phục vụ cho họ, còn nếu không thì họ sẽ loại trừ. Nếu khiêm tốn nhìn nhận, chúng ta thấy thái độ của những người Nazareth xưa cũng xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta thường hay nói “không ăn đạp đổ”. Chúng ta thường rất dễ chấp nhận và đề cao điều gì đó là cao quý, là tốt đẹp nếu nó thuộc về và phục vụ cho mình. Ngược lại, chúng ta rất dễ phớt lờ hoặc loại trừ điều gì đó không thuộc về mình hoặc không có lợi cho chúng ta, ngay cả đó là điều tốt đẹp và cao quý.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết nhìn nhận những chân giá trị tốt đẹp và cao quý không theo tính ích kỷ của chúng con mà theo lợi ích như Chúa muốn. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org