Lời Chúa: Lc 1, 39-45
39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a lên đường, vội vã đi đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. 40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào bà Ê-li-sa-bét. 41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy Thánh Thần. 42 Bà Ê-li-sa-bét kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. 43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? 44 Quả thật, này tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vì vui sướng. 45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em”.
Suy niệm: Thiên Chúa viếng thăm Dân Người
Cuộc đời con người trên dương thế là những chuỗi ngày kết tụ bằng hạnh phúc và đau khổ, đoàn tụ và ly tán, yêu thương và ghen ghét, tha thứ và hận thù…
Con người chỉ hoàn toàn hạnh phúc, vui mừng và bình an khi con người biết ăn năn trở lại và hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa, như tình trạng vô tư nguyên thuỷ khi con người chưa biết đến tội lỗi. Khi phải sống lưu đày xa Thiên Chúa, cả Thiên Chúa và con người đều đau khổ, vì Người dựng nên con người để họ được chung hưởng hạnh phúc và tình yêu thương của Người.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay tập trung trong niềm vui mừng khi con người được Thiên Chúa đến viếng thăm.
Trong bài đọc thứ nhất, sách Diễm Ca mổ tả niềm vui sướng và hạnh phúc khi một ngườ con gái được tình quân tới viếng thăm. Trong Cựu ước, nhiều tác giả đã so sánh mối liên hệ giữa Thiên Chúa và con người nóng bỏng và mật thiết như tình yêu giữa hai vợ chồng: Thiên Chúa là chồng và Israel là vợ (x. Hs 1-3; Gr 3,1-10; Ed 16,23). Sự phản bội của con người được ví như một người làm điếm, nhưng Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ và không ngừng tìm kiếm đưa con người trở lại với tình yêu ban đầu.
Trong bài Tin mừng, thánh sử Luca tường thuật sự thăm viếng độc nhất vô nhị Thiên Chúa dành cho con người: bề ngoài là cuộc thăm viếng của Đức Maria dành cho người chị họ Elisabeth, nhưng bề trong là cuộc gặp gỡ giữa Đấng Thiên Sai và Dân Người, được tượng trưng qua sự hiện diện của Gioan Tây Giả, vị ngôn sứ cuối cùng của Cựu ước. Cuộc viếng thăm của Đức Maria đến với người chị họ, cũng là một cuộc mang Đức Giêsu, Đấng Cứu Thế đến cho con người.
Ngày hôm nay chúng ta được mời gọi nhận biết rằng: Thiên Chúa luôn yêu thương con người, Người đau khổ khi con người sống xa cách với Người. Người vui mừng khi chúng ta quay về với Người. Cần thấy rằng, đau khỗ xảy ra khi chúng ta khinh thường tình yêu của Thiên Chúa, của cha mẹ và của tha nhân dành cho chúng ta. Niềm vui có được khi chúng ta biết nhận ra trân quý những tình yêu đó.
Khi xa Thiên Chúa, con người chìm đắm trong đau khổ và làm nô lệ cho tội lỗi; khi trở về với Thiên Chúa, con người được bình an, hạnh phúc và phục hồi mọi sự đã mất. Một khi đã trở về với Thiên Chúa, chúng ta hãy sống kết hiệp mật thiết với Người, để đừng bao giờ lìa xa Người nữa. Chúng ta cũng hãy thưa với Chúa : Lạy Đấng Emmanunel, xin ở lại với chúng con luôn mãi.
Fr. Joseph