Lời Chúa: Ga 13, 1-15
1Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.
2Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su. 3Đức Giê-su biết rằng: Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về cùng Thiên Chúa, 4nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. 5Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.
6Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền thưa với Người: “Thưa Thầy! Thầy mà lại rửa chân cho con sao?”. 7Đức Giê-su trả lời: “Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu”. 8Ông Phê-rô lại thưa: “Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu!”. Đức Giê-su đáp: “Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy”. 9Ông Si-môn Phê-rô liền thưa: “Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa”. 10Đức Giê-su bảo ông: “Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu!”. 11Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói: “Không phải tất cả anh em đều sạch”. 12Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? 13Anh em gọi Thầy là ‘Thầy’, là ‘Chúa’, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. 14Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. 15Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em”.
Suy niệm: Khiêm nhường phục vụ và yêu thương đến cùng
Con người thường quan niệm: người có tài năng hay có địa vị quan trọng, thì không thể hạ mình làm các việc hèn kém; vì nếu làm như thế, người khác nhìn thấy sẽ khinh thường và địa vị của họ sẽ bị giảm đi. Vì lẽ đó, đã có những người rơi vào tình trạng bất mãn và từ chối không tham gia khi không được người khác trọng dụng, hay trọng dụng cách chiếu lệ.
Các bài đọc Lời Chúa trong Thánh lễ hôm nay mở mắt cho chúng ta thấy thề nào là tình yêu và phục vụ của Thiên Chúa. Người là Đấng uy quyền dựng nên và điều khiển muôn loài, thế mà luôn hạ mình để phục vụ và yêu thương mọi người, cho dù con người vô ơn và không xứng đáng với với tình yêu của Người.
Trong bài đọc thứ nhất cho chúng ta hiểu rằng: vì quá yêu thương và muống giải thoát người Do thái khỏi cảnh nhục nhằn và tủi hổ của kiếp nô lệ, Thiên Chúa đã “cõng dân Do thái như đại bàng cõng con trên cánh” ra khỏi đất Ai cập và đưa dân vào Đất Hứa. Và để đừng quên biến cố này, Thiên Chúa truyền cho dân phải cử hành Lễ Vượt Qua hàng năm để qua đó tưởng nhớ đến tình yêu và những việc trọng đại mà Người đã làm cho dân. Chính trong biến cố ấy, dân phải học cách sẵn sàng để lên đường, vượt qua những chướng ngại vật, bước đi theo đường mệnh lệnh của Chúa. Tất cả được mời gọi cố gắng vượt thắng những cám dỗ làm nô lệ cho vật chất, bằng lòng với cuộc đời này…. mà hướng tới cuộc sống vĩnh cửu mai sau.
Trong bài đọc thứ hai, Chúa Giêsu ví Người tựa như tấm bánh bẻ ra, hy sinh đến giọt máu cuối cùng cho các môn đệ để tỏ lòng yêu thương cũng như nuôi dưỡng các ông. Người cũng truyền cho các môn đệ năng cử hành Thánh lễ để đừng quên tình yêu của Người. Thánh Tông đồ dạy rằng : “Mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, anh em loan truyền Chúa đã chịu chết”. Nhưng điều cần thiết hơn tất cả khi chiêm ngắm những cử chỉ của Chúa làm cho mọi người và cho các môn đệ, chúng ta được mời gọi chiếm ngắm sự khiêm nhường phục vụ.
Quả vậy, trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu dạy các Tông đồ một bài học về sự khiêm nhường và yêu thương đến cùng bằng cách rửa chân cho các ông. Người cũng mời gọi các ông rằng : “Nếu anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau”.
Vậy, điều gì nói với chúng ta hôm nay? Trước hết, khi yêu ai, chúng ta hãy bắt chước Thiên Chúa yêu cho đến cùng; đừng yêu nửa chừng rồi bỏ. Vì nếu làm như thế, chúng ta đã không trung thành và hoang phí những gì mình đã cố gắng từ đầu. Kế đến, lãnh đạo bằng yêu thương và phục vụ, không bằng truyền lệnh và đòi được phục vụ, là cách lãnh đạo hiệu quả nhất. Khi con người cảm thấy mình được yêu thương và chăm sóc, họ sẽ theo nhà lãnh đạo đến cùng.
Cuối cùng, không có công việc hèn hạ, chỉ có người hèn. Nếu chúng ta muốn người khác làm việc đó, chúng ta hãy làm gương thi hành trước. Vậy, chúng ta hãy cử hành Lễ Vượt Qua và “rửa chân cho nhau” thường xuyên để đừng bao giờ quên giá trị của tình yêu thương và phục vụ chân thành.
Fr. Joseph