Lời Chúa: Ga 21, 15-19
15 Sau khi dùng bữa với các môn đệ tại Biển Hồ Ti-bê-ri-a, Đức Giê-su Phục Sinh hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?”. Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy”. Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy”. 16 Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?”. Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy”. Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy”. 17 Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có thương mến Thầy không?”. Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới lần thứ ba: “Anh có thương mến Thầy không?”. Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con thương mến Thầy”. Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn”. 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy”.
Suy niệm: Lãnh đạo và đoàn chiên
Trong cuộc đời, chúng ta rất dễ tìm người lãnh đạo ngoài xã hộ, vì ai cũng mong có địa vị, uy quyền và các lợi lộc vất chất. Nhưng không dễ để tìm người lãnh đạo trong Giáo hội, vì chẳng những không có lợi lộc vật chất, mà còn đòi hỏi phải chịu phê bình, bắt bớ, tù đày và ngay cả phải hy sinh đến tính mạng. Vì thế, chẳng lạ gì mà ngày càng thiếy những người tình nguyện hy sinh cuộc đời làm mục tử để lãnh đạo Dân Chúa, nhất là trong nhữn quốc gia phát triển, nơi mà sự thành công được đo lường trên địa vị và lương bổng. Điều gì đã thúc đẩy các mục tử trong Giáo hội sẵn sàng hy sinh quên mình, để chăm sóc cho đoàn chiên của Thiên Chúa.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy những mẫu gương và lý do của việc hy sinh phục vụ.
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Phaolo bị các người Do thái trong Thượng Hội Đồng bắt nộp cho Thống đốc Roma, vì niềm tin vào Đức Giêsu Kitô và loan truyền đạo lý của Người. Những nhà cầm quyền Roma không dám tha cho Phaolo, dù không tìm thấy chứng cớ để kết tội ngài phải chết. Tuy nhiên, họ đã làm theo ý những người Do thái, vì họ sợ những người này.
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu hỏi thánh Phêrô ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” trước khi trao cho ngài nhiệm vụ chăm sóc đoàn chiên của Chúa. Cuộc hội thoại về tình yêu mến giữa Chúa Giêsu và thánh Phêro cho thấy giá trị của tình yêu mến trong tương quan với Chúa và công việc của Chúa. Quả thật, nếu không có tình yêu dành cho Chúa Giêsu, ông Phêrô không bao giờ có thể hy sinh nghề nghiệp để chăm sóc đoàn chiên, nhất là phải chịu tù đày và hy sinh mạng sống. Hơn nữa, công việc của Chúa trao cho thánh Phêro là một sứ vụ rất dễ bị nản chí và bỏ cuộc, vì không được đền bù bằng địa vị và lương bổng.
Lắng nghe các bài đọc Lời Chúa hôm nay, chúng ta cần hiểu rằng; làm lãnh đạo các tín hữu trong Giáo hội rất khác với lề lối lãnh đạo dân chúng ngoài xã hội. Chúa Giêsu đòi hỏi người mục tử phải chấm nhuần tình bác ái của Thiên Chúa và lãnh đạo bằng tình yêu này và phục vụ, chứ không bằng quyền hành và ra lệnh.
Hơn nữa, người mục tử đó, vì lãnh nhận trách nhiệm lãnh đạo đoàn chiên, nên ông cũng phải thực hiện trọn vẹn vai trò dẫn dắt, bảo vệ đoàn chiên của mình, ngay cả khi phải thí mạng sống để bảo vệ đoàn chiên.
Chọn lựa phục vụ theo cách của Chúa, người mục tử sẽ không được đền bù theo kiểu của thế gian: địa vị, quyền hành và lợi nhuận vật chất, nhưng ông sẽ thu dược niềm vui và yêu thương nơi Thiên Chúa, vì đã được đáp trả tình yêu của Người cho ông.
Fr. Joseph