Cha Grzegorz Draus là một linh mục Ba Lan đang phục vụ bệnh nhân Covid-19 trong một bệnh viện ở Ucraina. Tranh thủ những giờ rảnh ở giáo xứ, cha đến bệnh viện để thăm hỏi, an ủi, khích lệ và ban các bí tích cho các bệnh nhên Covid-19. Phải mặc bộ đồ bảo hộ khi vào bệnh viện, cha cảm thấy khó khăn, nhưng tình yêu đối với bệnh nhân giúp cha vượt qua. Cha muốn theo gương Mẹ Tê-rê-sa Calcutta, hăng say yêu thích công việc của mình.
Trong đại dịch Covid-19, nhiều người của Chúa đã phục vụ cho các anh chị em của họ. Cha Grzegorz Draus kể lại trải nghiệm của mình với người bệnh trong một bệnh viện ở thành phố Lviv ở Ucraina.
Cha Grzegorz Draus trong bộ đồ trông giống phi hành gia
Grzegorz Draus không phải là một phi hành gia, ngay cả khi trông giống như thế. Ông cũng không phải là một thành viên của phi hành đoàn của một tàu vũ trụ nhưng lại thuộc về một nhiệm vụ rất đặc biệt. Các biện pháp bảo vệ và an toàn rất là phức tạp, cần phải sử dụng các thiết bị đặc biệt được tạo thành từ mười bốn mảnh khác nhau. Ồng không phải là người duy nhất có nghĩa vụ tuân thủ quy tắc này; tất cả những người tham gia vào nhiệm vụ đặc biệt này đều phải tuân thủ như vậy. Mục tiêu: chăm sóc thể lý và tinh thần của bệnh nhân Covid-19 trong một bệnh viện ở thành phố Lviv, Ukraine.
Trong các hành lang, nhiều người khác dấn thân cho nhiệm vụ này cũng bọc kín như ông Grzegorz, với mặt nạ, kiếng, bộ đồ liền thân, găng tay, áo choàng. Họ là bác sĩ, y tá và nhân viên y tế. Nhưng ông Grzegorz có thể được nhận ra ngay lập tức vì bộ đồ của ông là bộ duy nhất có thêm yếu tố bổ sung giúp phân biệt ông với những người khác: đó là dây stola, dây các phép của linh mục.
Trong thực tế, Grzegorz Draus là một linh mục Công giáo Ba Lan đến từ Lublin, người đã thi hành sứ vụ được chín năm tại Lviv, một trong những trung tâm văn hóa, khoa học và công nghiệp quan trọng nhất của Ucraina. Tại khu vực Lviv, hiện đã có gần 4.000 người mắc bệnh, 700 người nhập viện và 114 người chết vì virus corona. Kể từ khi đại dịch bùng nổ, cứ mỗi tuần hai lần, cha Grzegorz đến thăm những người nhập viện vì Covid-19. Cha nói cách đầy tiếc nuối: “Thật không may, vì các nhiệm vụ khác ở giáo xứ, tôi không thể đến thăm họ thường xuyên hơn”.
Dây stola: biểu tượng của người mục tử sẵn sàng vác chiên lên vai
Tấm vải mà linh mục đeo quanh cổ rất bình thường đối với nhiều người Công giáo đến nỗi nó thường không được chú ý. Nhưng trong những khoảnh khắc khác thường này, dây các phép biểu tượng mạnh mẽ cho ơn gọi của linh mục: đó là một mục tử, nếu cần, vác chiên trên vai, một người hướng dẫn đưa các linh hồn đến sự sống đời đời.
Những khó khăn trong bộ đồ bảo hộ y tế
Trong cuộc phỏng vấn qua điện thoại với tổ chức Trợ giúp các Giáo hội đau khổ, cha giải thích: “Tôi đã mặc bộ đồng phục này suốt tám giờ. Khi tôi chuyển từ đơn vị bệnh viện này sang đơn vị khác, tôi phải thay đổi một số thiết bị và tự khử trùng bằng một chất lỏng đặc biệt.”
Trong bệnh viện nơi linh mục phục vụ, tất cả những người làm việc với các bệnh nhân Covid-19 đều phải tuân thủ các biện pháp an toàn quan trọng. “Có những bệnh viện khác nơi có nhiều bác sĩ bị lây nhiễm nhiều hơn vì họ không tuân thủ các biện pháp. Nhưng chúng ta không được mất cảnh giác, bệnh dịch ở khắp mọi nơi. Tôi đã hai lần thử virus và cảm ơn Chúa tôi không bị dương tính, tôi có sức khỏe tốt.”
Cha chia sẻ: “Đối với tôi, phần khó nhất là làm việc bất chấp sự ẩm ướt và mồ hôi, bởi vì mọi thứ đều bị mờ đi và bạn hầu như không nhìn thấy gì. Tôi không thể tưởng tượng làm thế nào các y tá làm việc trong điều kiện như vậy, nó không phải là dễ dàng. Tuy nhiên, họ phải thực hiện công việc của mình, chẳng hạn như tiêm thuốc.”
Đức tin của các bệnh nhân
Cũng không dễ dàng để cha hoàn thành nhiệm vụ của mình. Cha kể: “Tôi đến thăm mọi phòng, tôi chúc lành cho mọi người, tôi nói chuyện với họ và tôi cố gắng cung cấp cho họ tin tốt lành. Tôi nói với họ về tình yêu của Chúa. Các bệnh nhân có đức tin mạnh mẽ. Tôi nói với họ rằng Chúa Giêsu Kitô rất gần gũi với họ trên thập giá. Chúa đã chịu các triệu chứng giống như những người mắc phải căn bệnh này: khó thở.”
Đối với bệnh nhân, ngoài đau khổ về thể xác, khó khăn nhất chính là hậu quả và những vấn đề đi kèm và ảnh hưởng đến người khác như nhập viện, cách ly. Một số có thể cảm thấy có lỗi.
Phép lạ nhỏ mỗi ngày
Để củng cố tinh thần của các bệnh nhân, cha Grzegorz giải tội cho các bệnh nhân muốn xưng tội và cho họ rước lễ. Do các quy tắc vệ sinh, cha không thể rước các Mình Thánh còn dư lại hoặc cất lại ở bất nơi nào. Cha chia sẻ: “Nhưng mỗi ngày, tôi sống một phép lạ nhỏ: số người muốn rước lễ bằng với số lượng Mình Thánh tôi mang theo.”
Chúa không cần sự hy sinh của bạn, nhưng tình yêu của bạn
Cha Grzegorz không bao giờ nghĩ rằng thừa tác vụ của cha sẽ đưa cha đến tình huống này, nhưng cha luôn biết rõ rằng đi theo lời mời gọi của Chúa trở thành linh mục sẽ là một điều hấp dẫn. “Chúa không cần sự hy sinh của bạn, nhưng tình yêu của bạn”, đó là lời một người bạn đã từng trả lời khi chàng trai Grzegorz nói với anh ta rằng mình muốn “hy sinh bản thân để phục vụ người nghèo”.
Theo gương Mẹ Teresa Calcutta
Trong gần 25 năm yêu thương người nghèo và người thiếu thốn, vị linh mục người Ba Lan này không bao giờ hối tiếc vì đã trở thành linh mục, dù chỉ một ngày. Tất cả những gì cha muốn làm là theo gương Mẹ Teresa Calcutta, “người chỉ ngủ bốn hoặc năm tiếng một đêm vì Mẹ hăng say nhiệt tình với hoạt động của mình và vì Mẹ yêu thích những gì Mẹ đang làm. Tôi cũng muốn yêu những gì tôi làm, theo cách của Mẹ, cho đến cùng. (fr.aleteia 05/07/2020)
Hồng Thủy – Vatican News
Trích nguồn: https://www.vaticannews.va