Xưng tội là một trong bảy bí tích của Giáo hội, trong khi linh hướng là một buổi hội họp hay gặp gỡ giữa vị linh hướng – linh mục, – một giáo dân hay tu sĩ – và một người đang tìm lời chỉ dẫn để đến gần Chúa hơn.
Xưng tội
Chúa Giêsu đã thiết lập Bí tích Hòa giải nhằm mở rộng tác vụ tha thứ của Ngài qua tác vụ của các tông đồ. Sách Giáo lý Hội thánh Công giáo tóm tắt bí tích của lòng thương xót Chúa như sau:
“Khi cho các tông đồ chia sẻ quyền tha tội, Chúa cũng cho họ quyền giao hòa tội nhân với Hội thánh. Chiều kích Hội thánh của nhiệm vụ tông đồ này được diễn tả cách đặc biệt trong lời nói long trọng mà Đức Kitô nói với thánh Phêrô : “Thầy sẽ ban cho con chìa khoá Nước Trời. Những gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; những gì con tháo cởi dưới đất trên trời cũng tháo cởi” (Mt 16,19). “Nhiệm vụ cầm buộc và tháo cởi đã được ban cho thánh Phêrô cũng được ban cho tập thể các Tông đồ hiệp nhất với thủ lãnh (Mt 18,18; 28, 16-20)” (GLCG số 1444).
Xưng thú những thiếu xót hằng ngày được Giáo hội khuyến khích, nhưng nó không phải là phần thiết yếu của bí tích.
Trong nghi thức Rôma, việc xưng tội thường ngắn gọn và đi vào trọng tâm, chỉ tập trung vào các tội trọng. Vị linh mục có thể đưa ra những lời khuyên và khích lệ, nhưng bất cứ cuộc nói chuyện nào có tính rộng lớn hơn thì phải được dành cho việc linh hướng.
Ngoài ra, Giáo luật còn quy định rằng việc xưng tội phải được diễn ra trong nhà thờ hoặc nhà nguyện mỗi khi có thể, trừ khi có lý do chính đáng. (x. Gl 964 §1)
Linh hướng
Đây là cách mà Trung tâm Tân Phúc âm hóa Gioan Phaolô II mô tả về việc linh hướng :
“Linh hướng là một cuộc gặp gỡ giữa một vị linh hướng được đào tạo và có kinh nghiệm để suy gẫm về cách Thiên Chúa hiện diện và hoạt động trong cuộc sống của một người, và về cách mà Chúa muốn kêu mời đến mối tương quan sâu xa hơn. Thiên Chúa là người Hướng dẫn; vị linh hướng nhân loại đóng vai trò như một bình chứa mà qua đó Chúa Thánh Thần làm việc để khám phá ra ơn Chúa đang hoạt động trong kinh nghiệm hằng ngày của một người. Nội dung của buổi linh hướng đơn giản là cuộc sống của riêng mình: bất kỳ khía cạnh nào, một câu chuyện hay kinh nghiệm nào mà chúng ta cảm thấy có động lực dẫn tới việc cầu nguyện và suy gẫm. Người được hướng dẫn, người hướng dẫn và Chúa Thánh Thần gặp nhau trong cuộc đối thoại thiêng liêng để họ có thể “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Trên hết, vị linh hướng lắng nghe và giúp làm sáng tỏ các chỉ dẫn và nhịp đập con tim, những lời mời gọi và “thúc đẩy” của Chúa Thánh Thần trong cuộc sống của một người”.
Đôi khi việc linh hướng với một linh mục có thể có cả việc xưng tội, nhưng chúng thường là những tác vụ khác nhau.
Linh hướng thường diễn ra trong một căn phòng và trong một thời gian dài. Trong suốt tiến trình linh hướng, vị linh mục có thể đưa ra nhiều lời khuyên và hỗ trợ rộng hơn, là điều không có trong suốt thời gian xưng tội.
Xưng tội hay linh hướng?
Điều quan trọng là biết phân biệt giữa xưng tội và linh hướng, bởi vì bằng cách này, bạn có thể biết được mình đang tìm kiếm điều gì. Chẳng hạn, nếu bạn muốn được nâng đỡ trong đời sống thiêng liêng của mình, bạn hãy sắp xếp một buổi gặp gỡ với vị linh hướng.
Mặt khác, nếu bạn muốn được tha thứ tội lỗi thì hãy đến giáo xứ của mình và tìm đến tòa giải tội.
Liên quan đến một cuộc linh hướng kéo dài khi xưng tội có thể gây ra những phức tạp thêm nữa, đặc biệt nếu lúc đó vị linh mục chuẩn bị dâng lễ hay nếu có một hàng dài các hối nhân đang ở trước mặt bạn. Và đây là lý do tại sao tốt nhất nên tách biệt hai sự việc và sắp xếp giờ khác để linh hướng hơn là dùng giờ đó để xưng tội.
G. Võ Tá Hoàng chuyển ngữ
Trích nguồn: https://gpquinhon.org