Lời Chúa: Ga 10, 1-10
Khi ấy, Đức Giêsu nói rằng: “Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ”. Đức Giêsu kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ. Vậy, Đức Giêsu lại nói: “Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”
Suy Niệm:
Tin mừng hôm nay cho biết Đức Giêsu dùng hình ảnh mục tử, đàn chiên và cửa chuồng chiên để nói lên mối tương quan giữa Người và dân Israel.
Mục tử là khái niệm rất quen thuộc của người Do Thái, đàn chiên chính là gia sản của họ, nên ai cũng biết. Mục tử và đàn chiên cả hai đều sống du mục, nay đây mai đó, luôn tìm đến chỗ có đồng cỏ tươi, dòng suối mát để hạ trại. Hôm nay, Đức Giêsu khẳng định Người là “Cửa cho chiên ra vào ”, tức là người canh phòng, bảo vệ chiên khỏi sói dữ tấn công, khỏi tay của kẻ trộm và kẻ cướp. Nếu cửa chuồng chiên nhằm để chiên đi vào và tìm được sự an toàn, đồng thời cũng nhằm để chiên đi ra và tìm được đồng cỏ xanh tươi, thì Đức Giêsu, hôm nay, cũng cho thấy chỉ ai qua “Cửa Giêsu” mà vào mới được ơn cứu độ. Đức Giêsu là cửa. Người không loại trừ ai khỏi ơn cứu độ. Người đã đến là để cho mọi người được sống và sống dồi dào, kể cả những người Pharisêu đang tìm cách loại trừ Người. Người là cửa duy nhất đưa đến ơn cứu độ mà tất cả phải chấp nhận đi qua.
Nhìn lại đời sống của chính mình, chúng ta có yên tâm rằng bản thân đang đi theo Đức Giêsu, Vị Mục tử duy nhất không? Ngày lãnh nhận bí tích Rửa tội, chúng ta thuộc về Chúa và Chúa thuộc về ta. Chúa “biết ” chúng ta và Người “ biết” cách thấu đáo. Còn chúng ta có “biết ” Người không, hay có “biết” nhưng “ biết ” cách vu vơ, lúc biết lúc không?
Lạy Chúa Giêsu là Mục tử nhân lành, xin Chúa ban cho chúng con được “biết” Chúa như chính Chúa đã “biết” chúng con. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org