Lời Chúa: Lc 24, 35-48
Hai môn đệ từ Emmau trở về, thuật lại cho Nhóm Mười Một và các bạn hữu những việc đã xảy ra dọc đường và mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. Các ông còn đang nói, thì chính Ðức Giêsu đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói: “Sao anh em lại hoảng hốt? Sao còn ngờ vực trong lòng? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây?” Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. Vì mừng quá, các ông vẫn chưa tin và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không?” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông. Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Môsê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.”
Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh và bảo: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Ðấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân của những điều này”.
Suy Niệm:
Sự phục sinh của Chúa Giêsu là chân lý hoàn thiện của lòng tin Kitô giáo. Sau khi sống lại Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra với các môn đệ, nhưng dường như các môn đệ đều ngờ vực, hoài nghi và không nhận ra Chúa Giêsu Phục Sinh. Tin mừng hôm nay cho thấy: Chúa Giêsu chết trên thập giá đã thực sự sống lại bằng xương bằng thịt. Chính thái độ hoài nghi, ngờ vực, khó tin của các môn đệ là một luận chứng vững chắc cho cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu. Niềm tin của chúng ta không dựa trên chứng từ của những con người dễ tin, dễ bị ảnh hưởng từ bên ngoài. Niềm tin của chúng ta dựa trên những con người thực tế, đòi hỏi những dấu chỉ và bằng chứng. Các môn đệ đón nhận mầu nhiệm Phục sinh không phải bằng thái độ dễ tin theo chuyện mê tín nhưng là bằng một thái độ cứng tin đã bị khuất phục nhờ óc phê bình. Chính vì thế những dấu chỉ có vai trò quan trọng trong việc nâng đỡ và củng cố niềm tin phục sinh nơi các môn đệ.
Mỗi người tùy theo tình trạng nội tâm mà các dấu chỉ trở nên rõ nhiều hay ít. Thật vậy, đối với bà Maria, chỉ cần Chúa Giêsu Phục Sinh gọi đúng tên bà (x. Ga 20,16); đối với người môn đệ Chúa Giêsu thương mến, chỉ cần ngôi mộ trống (x. Ga 20,8) hay mẻ cá lạ lùng (x. Ga 21,4-7); đối với hai môn đệ trên đường Emmaus, các ông đã nhận ra Chúa Giêsu Phục Sinh qua cử chỉ bẻ bánh (x. Lc 24,30-35); Còn đối với các tông đồ, Tin mừng hôm nay cho thấy dấu chỉ để các ông nhận ra Chúa Giêsu Phục Sinh đó là các vết thương nơi chân, tay, cạnh sườn và việc Chúa Giêsu ăn khúc cá nướng trước mặt các ông.
Các môn đệ đã được nâng đỡ và củng cố niềm tin qua các dấu chỉ trên thân thể và cuộc sống của Chúa Giêsu. Các môn đệ cũng được mời gọi trở nên các chỉ để nâng đỡ và củng cố niềm tin cho người khác. Và các ngài cũng đã thật sự trở nên các dấu chỉ qua đời sống thánh thiện và tử đạo của mình. Chúng ta đã được thừa hưởng niềm tin tông truyền, và chúng ta cũng được mời gọi trở nên các dấu chỉ đức tin cho những người chung quanh.
Xin Chúa giúp mỗi người chúng con luôn biết nhìn lên gương đời sống thánh thiện, đời sống tử đạo và nhất là biết nhìn lên Chúa mỗi khi chúng con gặp thử thách trong niềm tin của mình. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org