Thứ Sáu Tuần I Thường Niên

Lời Chúa: Mc 2, 1-12

Vài ngày sau, Đức Giêsu trở lại thành Caphácnaum. Hay tin Người ở nhà, dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.

Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giêsu một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng. Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giêsu bảo người bại liệt: “Này con, con đã được tha tội rồi.” Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng: “Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa?” Tâm trí Đức Giêsu thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: “Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy? Trong hai điều: một là bảo người bại liệt: ‘Con đã được tha tội rồi’, hai là bảo: ‘Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi’, điều nào dễ hơn? Vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giêsu bảo người bại liệt,- Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà!” Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: “Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ!”

Suy Niệm: 

Sứ điệp của bài Tin mừng hôm nay mặc khải cho chúng ta biết chỉ có Thiên Chúa mới có quyền tha tội, và khi Đức Giêsu khẳng định mình có quyền tha tội, cũng có nghĩa là Người khẳng định mình chính là Thiên Chúa.

Bằng cách “đồng hóa” hai khái niệm tha tội và chữa lành bệnh tật, điều này không có nghĩa là Đức Giêsu coi giữa tội lỗi và bệnh tật tất yếu phải có sự tương quan nhân quả và hỗ tương với nhau, mà có lẽ Đức Giêu chỉ muốn khẳng định, một đàng rằng, tất cả mọi người đều là tội nhân cần phải được tha thứ, đàng khác rằng, Người là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa.

Người bại liệt được Đức Giêsu thương chữa lành, vốn vì anh chịu nhiều thiệt thòi, không làm được những việc cần làm, không đến được những nơi muốn đến. Đây cũng chính là hình ảnh của mỗi người chúng ta. Đó là hình ảnh của những tâm hồn bại liệt cần đến với Chúa để được chữa lành.

Tâm hồn bại liệt vì yếu đuối: Trước những đam mê, dục vọng đè bẹp, không sao chỗi dậy được.

Tâm hồn bị bại liệt vì do dự: Có nhiều ước muốn tốt đẹp, nhưng cứ mãi băn khoăn suy tính, rồi cơ hội qua đi mà vẫn không làm được điều mong muốn.

Tâm hồn bị bại liệt vì chai đá: Mất hết khả năng ước muốn điều lành, thờ ơ với việc thăng tiến bản thân, dị ứng với những việc đạo đức.

Còn khi nhìn cảnh 4 người khiêng anh bại liệt, trèo lên mái nhà, dỡ mái nhà, thả chiếc chõng xuống trước mặt Đức Giêsu, cho ta thấy một sự liên đới trong cùng một đức tin.

Biết người bệnh cần gặp Đức Giêsu, họ lập tức đi tìm chõng và bảo nhau khiêng người bệnh đến ngay. Nhìn thấy việc phải làm, họ bắt tay vào làm ngay không để chậm trễ, không mất thời giờ bàn bạc, so đo, tính toán, trốn tránh trách nhiệm. Đã quyết là lên đường ngay, không ngần ngại vì đường xa, không e dè vì gánh nặng; nhất tâm loại trừ mọi xung khắc bất đồng, cùng nhau hợp tác làm những việc tốt có ích lợi cho người khác.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn nỗ lực tìm mọi phương thế để đi ra khỏi tình trạng tê liệt tâm hồn. Xin giúp chúng con lên đường, ra đi không ngại ngùng do dự, biến đức tin thành những việc làm chuyên chở đức bác ái, và phấn đấu vượt qua mọi khó khăn, để cùng nhau đến với Chúa lãnh nhận niềm vui hồng ân cứu độ. Amen.

Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org

Thích, theo dõi và chia sẻ!


Các tin mới cập nhật:

Lời hay ý đẹp

HỘI DÒNG MẾN THÁNH GIÁ GÒ VẤP

523A  Lê Đức Thọ, P.16, Q. Gò Vấp, Tp HCM
ĐT: 028 38941492
Email : vanphongnhamemtggv@gmail.com
Web: https://hdmenthanhgiagovap.info

RSS
YouTube
YouTube