Lời Chúa: Ga 6, 51-58
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với người Do thái rằng: 51 “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” 52 Người Do thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?” 53 Ðức Giêsu nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Ðấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Ðây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.”
Suy niệm: Khao khát được trường sinh bất tử
Con người bình thường không bao giờ muốn chết, nhưng lại muốn được sống “trường sinh bất tử”. Nhưng cái chết là một thực tế và nó luôn đe doạ mạng sống con người. Và dù con người tìm cách níu kéo sự sống, thì cái chết vẫn đến và nó làm kết thúc một cuộc đời.
Chúng ta tự hỏi, tại sao chúng ta lại khao khát trường sinh bất tử? Vì khát khao sống mãi là một bản năng của con người mà cái chết lại cướp đi bản năng đó. Vậy, con người có hy vọng gì đạt được nỗi khao khát trường sinh không?
Hy vọng lớn lao và may mắn cho con người: niềm tin và đạo lý Công giáo dạy rằng: Nỗi khao khát trường sinh là một khao khát có thật vì Thiên Chúa, Đấng dựng nên con người, muốn con người được trường sinh bất tử. Nhưng vì tội lỗi mà con người phải chết; nhưng Thiên Chúa đã có sẵn kế hoặc cứu độ để giải phòng con người khỏi tội lỗi và sự chết.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay xoay quanh nỗi ước ao được sống trường sinh của con người. Trong bài đọc thứ nhất, tác giả Sách Châm Ngôn nhân cách hoá sự khôn ngoan và nêu lên một điều kiện để con người được sống: phải “ăn bánh và uống rượu” do khôn ngoan làm ra.
Trong bài đọc II, thánh Phaolo khuyên các tín hữu Ephesô phải biết sống như những người khôn ngoan bằng cách theo sự hướng dẫn của Thánh Thần để tìm ra và làm theo thánh ý Thiên Chúa.
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu mặc khải cho con người bí quyết để được trường sinh bất tử: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết”.
Đức Giêsu bảo đảm cho chúng ta về đời sống muôn đời. Và sự sống muôn đời ấy chính là sự sống trong ân sủng của Thiên Chúa hay là sự sống thần linh. Và vì thế, con người không phải chết nữa. Hơn nữa, sự sống muôn đời cũng là sự sống của chính Thiên Chúa. Điều này dẫn chúng ta vào chiêm ngắm một sự kết hiệp đặc biệt hơn nữa đó chính là sự kết hợp của Chúa Con và Chúa Cha trong Thánh Thần. Vậy, những ai kết hợp với Chúa Giêsu thì như cách nói của thánh Phaolo: “Tôi sống, nhưng không còn là tôi, mà là chính Đức Kitô sống trong tôi”. Và đây là một ân sủng đặc biệt cao cả nhất cho những ai tiếp nhận Chúa vào trong đời sống của mình.
Cũng trong sự sống thần linh ấy, con người hiểu biết sự khôn ngoan và các mầu nhiệm củ Thiên Chúa mà trí khôn con người không hiểu thấu được. Sự khôn ngoan có được là do Thánh Thần của Đức Kitô hướng dẫn con người. Và cuối cùng, sự sống thần linh sẽ giúp con người có sức mạnh và lòng can đảm để đáp ứng lời mời gọi nên trọn lành của Đức Kitô mà sức riêng con người không thể làm được.
Vậy, để sống trường sinh bất tử, chúng ta phải khôn ngoan tìm ra thánh ý của Thiên Chúa và vâng lời làm theo những gì Người truyền dạy. Bí tích Thánh Thể sẽ giúp chúng ta có được sự sống thần linh ấy.
Fr. Joseph