Lời Chúa: Lc 6, 39-45
39 Khi ấy, Đức Giêsu kể cho môn đệ dụ ngôn này: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố? 40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? 42 Sao anh lại có thể nói với người anh em: ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em! 43 Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt. 44 Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho! 45 Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra”.
Suy niệm: Lòng đầy miện mới nói ra
Con người chỉ có thể nhận xét những gì xảy ra bên ngoài. Thiên Chúa thì thấu suốt tất cả, Người thấu suốt tâm trí phàm nhân. Vì thế, để chúng ta có thể nhận xét một người, người đó phải biểu lộ ra bên ngoài, hoặc bằng lời nói, hoặc bằng hành động. Và lời nói thì đi đôi với hành động sẽ trở thành cách chắc chắn nhất để thuyết phục lòng người.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay chú trọng đến hai biểu lộ đặc trưng này. Trong bài đọc thứ nhất, tác giả sách Huấn Ca chú trọng đặc biệt đến lời nói, vì nó biểu tỏ sự khôn ngoan và tính khí của một người. Cần thấy rằng, lời con người nói ra cũng là kết quả của những gì tích tụ trong con người của họ; người khôn ngoan không thể thốt ra những lời nông cạn, thiếu hiểu biết. Nhưng người nông cạn, không thể thốt ra những lời khôn ngoan. Chính vì thế Chúa Giêsu đã nói: “Cây tốt không thể sinh quả xấu”.
Nhưng sự khôn ngoan đích thực là ở nơi chính Thiên Chúa và tin vào những gì Người dạy dỗ qua Đức Giêsu. Trong bài đọc thứ hai, thánh Tông đồ Phaolô khuyên các tín hữu Corintô tin tưởng những gì Đức Kitô đã mặc khải và chứng thực về việc sống lại : Con người được cứu độ nhờ niềm tin vào Đức Kitô và trung thành với sứ vụ của mình. Sứ vụ đó chính là sự vụ làm chứng về tình yêu của Thiên Chúa cho con người: Quả thực, con ngươi được cứu thoát khỏi sự chết không phải bằng Lề Luật, nhưng bằng niềm tin vào Đức Kitô và thực hành những gì Người khuyên dạy.
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu dạy các môn đệ những bài học khôn ngoan, cần thiết và cụ thể trong cuộc đời: Họ phải khôn ngoan sáng suốt trước khi họ có thể lãnh đạo người khác. Họ phải học biết mình để sửa chữa những nét xấu thay vì tốn thời gian phê bình người khác. Họ phải tập luyện để có nhân đức từ bên trong thì mới có thể sinh quả tốt được. Một điều căn bản mà chúng ta cần phải suy nghĩ theo như Lời của Đức Giêsu trong dụ ngôn : Tội và nhân đức, cả hai đều ẩn giấu trong con người; khi cơ hội tới, chúng sẽ phát ra. Nếu lòng một người chỉ toàn nhân đức, họ không thể làm điều xấu và ngược lại.
Chúng ta khẩn khoản nài xin Chúa luôn ý thức rằng: lời nói là hậu quả của việc học hành và tính tình của một người. Chúng ta có thể nhận ra kiến thức và tính tình của một người khi nghe họ nói chuyện. Trong cuộc sống, cần luôn phải học biết sự khôn ngoan để đối nhân xử thế. Để sáng suốt, chúng ta cần phải học với Chúa qua những lời khôn ngoan của Kinh Thánh và những kinh nghiệm chúng ta thủ đắc được trong cuộc đời mình.
Fr. Joseph