
Lời Chúa: Mt 13, 54-58
54 Khi ấy, Đức Giêsu về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? 55 Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao? 56 Và tất cả chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế?”. 57 Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Đức Giêsu bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương và trong gia đình mình mà thôi”. 58 Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
Suy niệm: Phải sống những gì mình cử hành
Kitô giáo không phải chỉ là niềm tin vào Thiên Chúa, được cử hành qua những nghi thức trong thánh đường; nhưng niềm tin này phải được biểu lộ trong đời sống của các Kito hữu, như có một tác giả đã diễn tả: “cuộc đời ta là Thánh lễ nối dài”.
Các nghi thức giúp chúng ta thấu hiểu những mầu nhiệm của Thiên Chúa qua các biến cố lịch sử; để rồi chúng ta biết sống những mầu nhiệm đó trong đời sống hằng ngày. Chỉ như thế, tôn giáo mới mang lại lợi ích cho con người.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay dẫn chứng nhu cầu cần thấu hiểu những gì con người cử hành trước khi sống niềm tin đó. Trong bài đọc thứ nhất, tác giả sách Lêvi trong bày ý nghĩa và những gì cần làm trong 4 ngày đại lễ của người Do thái để thờ phượng Thiên Chúa. Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu trở về quê hương để rao giảng và làm ích cho những người đồng hương; nhưng họ đã vấp phạm vì Người ngay trong hội đường.
Tin mừng cho thấy người ta đã không tin vào những gì Người làm cho dân chúng, nên Đức Giêsu làm ít phép làm ở đó, vì họ không tin!
Qua những bài đọc hôm nay cho chúng ta hiểu rằng: chúng ta không thể tách rời những gì chúng ta cử hành trong thánh đường với đời sống của chúng ta ngoài thánh đường. Để sinh lợi ích, chúng ta phải đem ra áp dụng trong cuộc đời những gì chúng ta đã cử hành trong thánh đường.
Chúng ta không thể chỉ là người Công giáo ngày Chúa nhật trong thánh đường và sống như người vô thần khi ra khỏi nơi thánh đường. Làm như thế, chúng ta chỉ là những kẻ giả hình và thờ phượng Thiên Chúa bằng môi miệng, còn lòng chúng ta thì xa Chúa.
Fr. Joseph




