Thứ Bảy XVIII Thường Niên Năm C

Lời Chúa: Mt 17, 14-20

14Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su 15và nói: “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước. 16Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được”. 17Đức Giê-su đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi”. 18Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó. 19Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”. 20Người nói với các ông: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: ‘Rời khỏi đây, qua bên kia!’ nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được”.

Suy niệm: Tin yêu Thiên Chúa hết lòng  để sinh lợi ích cho mình và cho tha nhân

Trong hạnh tích các thánh, thánh Đa Minh là một trong các gương mẫu cho chúng về lòng tin yêu vào Thiên Chúa và tìm kiếm ích lợi cho tha nhân. Ngài thể hiện điều này bằng chính cuộc sống của ngài: ban ngày đi rao giảng Lời Chúa cho mọi người và ban đêm về cầu nguyện với Chúa cho tha nhân.

Ngài đã dạy các anh em của ngài điều cần thiệt của việc chiêm niệm và rao giảng chính điều chiêm niệm. Và điều cần thiết nhất trong cuộc đời là làm sao cho tha nhân một niềm tin yêu vững mạnh nơi Thiên Chúa.

Các bài đọc Lời Chúa hôm nay tập trung trong giới răn quan trọng nhất: phải tin yêu Chúa hết lòng và tuân giữ giới luật của Người dạy.

Trong bài đọc thứ nhất, ông Môse khuyên con cái Israel phải làm mọi cách để ghi lòng tạc dạ giới răn này và truyền cho con cháu. Hình thức để ghi nhớ được diễn tả qua lời này: “Nghe đây, hỡi Ít-ra-en ! Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ, hết sức anh em. Những lời này tôi truyền cho anh em hôm nay, anh em phải ghi lòng tạc dạ.

Anh em phải lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy, phải buộc những lời ấy vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu, phải viết lên khung cửa nhà anh em, và lên cửa thành của anh em.” Lòng tin và tình yêu sẽ dẫn người ta tới sự trung thành.

Trong bài Tin mừng, các môn đệ thắc mắc với Chúa Giêsu tại sao các ông không thể trừ quỷ cho em bé. Chúa Giêsu nhắc nhở các ông vì đức tin của các ông còn quá yếu kém.

Chính Đức Giêsu đã nhiều lần khẳng định với các môn đệ và những người đương thời là: “lòng tin đã cứu chữa” kẻ cầu xin. Và hẳn nhiên, đó phải là một lòng tin kiên vững, tựa như người cha của đứa trẻ trong câu chuyện hôm nay. Ông đã không mất lòng tin vào những người thuộc về Chúa Giêsu. Ông đã đến với các môn đệ của Chúa, vì ông tin các ngài cũng có khả năng đặc biệt để làm những điều như thầy của họ. Nhưng khi thấy họ không thể, ông lại đến với Chúa Giêsu. Ông tin Chúa sẽ chữa lành con của con.

Chúng ta được mời gọi suy niệm luôn mãi về điều này: những gì không thể đối với con người thì lại có thể với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Đấng uy quyền. Và điều quan trọng với chúng ta là phải tin vào Chúa, để có sức mạnh từ Người để chữa lành và cũng là để được Người chúc phúc.

Vậy, bổn phận của chúng ta là phải nói cho người khác về Thiên Chúa. Nhưng chúng ta chỉ có thể làm được việc này khi chúng ta có lòng tin mạnh mẽ và vững vàng. Chúng ta hãy cầu xin Chúa để có được đức tin vững vàng vào Chúa.

Fr. Joseph

Thích, theo dõi và chia sẻ!
RSS
YouTube
YouTube
Scroll to Top