Lời Chúa: Mc 8, 27-35
27 Khi ấy, Đức Giêsu và các môn đệ rời Bếtsaiđa để đi tới các làng xã vùng Xêdarê Philipphê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai?”. 28 Các ông đáp: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó”. 29 Người lại hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”. Ông Phêrô trả lời: “Thầy là Đấng Kitô”. 30 Đức Giêsu liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người. 31 Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết: Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại. 32 Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phêrô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. 33 Nhưng khi Đức Giêsu quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phêrô: “Satan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người”. 34 Rồi Đức Giêsu gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. 35 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy”.
Suy niệm: Đâu khổ là con đường duy nhất dẫn tới vinh qua
Các bài đọc Lời Chúa ngày hôm nay mời gọi chúng ta tự vấn cho đức tin của mình vào Thiên Chúa. Đức tin vào Thiên Chúa cần được thanh luyện không ngừng, để khi phải đối diện với những khó khăn, đau khổ của cuộc sống, chúng ta vẫn luôn vững vàng và can đảm trung tín đến cùng.
Trong bài đọc thứ nhất, ngôn sứ Isaia tiên báo những gì sẽ xảy ra cho Người Tôi Trung của Thiên Chúa: Ngài sẽ phải chịu nhiều đau khổ; nhưng sẽ vượt qua tất cả vì một niềm tin không lay chuyển vào Thiên Chúa. Chính vì những đau khổ Ngài chịu, mà ơn cứu độ được dâng tặng cho mọi người. Bên cạnh đó, chính sự tín thác cách mạnh mẽ của Người Tôi Trung sẽ là bài học căn bản cho chúng ta là những người được mời gọi làm chứng cho Chúa trong nếp sống thường nhật.
Trong bài đọc thứ hai, thánh Giacôbê khuyên các tín hữu hãy kiên vững đức tin của họ vào Thiên Chúa. Nhưng đức tin vào Thiên Chúa phải được thể hiện bằng hành động. Nếu họ yêu thương Thiên Chúa, họ cũng phải giúp đỡ tha nhân bằng những hành động cụ thể. Đức tin không có việc làm là đức tin chết.
Trong bài Tin mừng, khi thánh Phêro can ngăn Chúa Giêsu đừng chấp nhận con đường đau khổ, Ngài đã mắng thánh Phêrô: “Satan! Lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người”.
Vậy qua những bài đọc hôm nay chúng ta được mời gọi hãy suy niệm rằng:
Chúng ta không khôn ngoan hơn Thiên Chúa. Vì điều này, chúng ta được mời gọi hãy chấp nhận những lời dạy dỗ khôn ngoan của Thiên Chúa, cho dù những dạy dỗ này hoàn toàn ngược với ý muốn chúng ta.
Kế đến, con đường đau khổ là con đường khôn ngoan Thiên Chúa dùng để cứu độ con người. Ngài muốn Con Một Ngài chịu đau khổ để cứu chuộc con người và Ngài cũng muốn dùng đau khổ để con người nhận ra họ không thể sống thiếu Thiên Chúa và tin vào Đức Kitô. Và để trở thành môn đệ Đức Kitô, chúng ta phải từ bỏ ý riêng mình và vác thập giá theo Chúa. Một cuộc sống dễ dãi sẽ làm cho chúng ta xa lánh Chúa và không đạt được mục đích của cuộc đời.
Vậy, chúng ta hãy xin với Chúa cho chúng ta luôn biết lắng nghe Lời Chúa dạy với đôi tai chăm chú và trái tim biết yêu thương, để nhờ đó, chúng ta nhận ra tiếng Chúa mời gọi chúng ta và vững vàng thi hành thánh ý Chúa và bước trên con đường làm chứng cho Chúa giữa anh chị em. Amen.
Fr. Joseph