Lời Chúa: Lc 17, 7-10
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: “Mau vào ăn cơm đi”, chứ không bảo: “Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau!”? Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao? Ðối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”
Suy Niệm:
Trong thế giới ngày nay, chúng ta nhận thấy hình ảnh Đức Thánh cha Phanxicô rất thân thương và gần gũi. Nhân loại ca ngợi ngài không phải ở khả năng tri thức vượt trội, cũng không phải vì những triết thuyết cao siêu, hay uy tín vốn được gắn với tước vị Giáo hoàng từ bao đời…! Nhưng người ta kính nể vì Đức Giáo hoàng là một con người bình dân. Ngài sẵn sàng xuống đường để ôm hôn một người dị tật, lắng nghe một em bé đang muốn tâm sự. Ngài cũng khước từ những điều sang trọng cần có đối với một vị lãnh tụ tinh thần của Giáo hội. Ngài cũng không ngần ngại đứng xếp hàng để nhận cơm tại một quán ăn và cũng không có khoảng cách khi cùng ngồi ăn với những công nhân sửa ống nước tại Vatican. Ngài còn là một người sống tinh thần nghèo khó khi lựa chọn những phương tiện đơn giản nhất, hoặc công cộng để di chuyển…
Mẫu gương đó cũng thấm nhuần tinh thần phục vụ đích thực mà Chúa Giêsu dạy các môn đệ trong Tin mừng hôm nay: “Sau khi chu toàn phận vụ, các con hãy tự nhận mình là những đầy tớ vô dụng”.
Khi dạy các môn đệ, cũng như chúng ta như thế, Chúa Giêsu không có ý xem nhẹ chúng ta hay xem nhẹ việc chúng ta làm, nhưng Người muốn giúp chúng ta – qua con đường phục vụ vô vị lợi với tất cả tinh thần trách nhiệm và khiêm tốn – sẽ được Thiên Chúa ban dồi dào hồng ân gấp bội.
Vì thế, chúng ta hãy cố gắng sống tốt đúng với tư cách là môn đệ của Chúa. Luôn noi gương Chúa đến để phục vụ chứ không phải để được người khác phục vụ. Luôn yêu mến đời sống đơn giản vì ích lợi cho mình và người khác. Luôn chu toàn bổn phận của mình trong tư cách là người tôi tớ.
Hình ảnh những con người phục vụ đó đang hiện diện ngay tại nơi các giáo xứ. Chúng ta cũng nhận thấy nhiều gương phục vụ âm thầm và khiêm tốn. Tu sĩ, ban hành giáo, quý chức các hội đoàn, các anh chị giáo lý viên, ca viên… phục vụ giáo xứ mà không nhận một đồng tiền lương. Có thể họ còn gặp phải nhiều khó khăn, hiểu lầm, trách móc; tuy nhiên, Chúa ban cho lòng họ chan chứa niềm vui vì vinh dự được trở nên “đầy tớ”. Bởi vậy, vô dụng không phải là không làm được việc gì nhưng là làm việc cách cần mẫn mà không khoe khoang kể công.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn ý thức được vai trò của người môn đệ là phục vụ Chúa và tha nhân trong yêu thương, khiêm tốn; ngõ hầu chúng con biết can đảm lựa chọn phục vụ trong tinh thần của người tôi tớ. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org