Lời Chúa: Mt (23,1-12)
1 Một hôm, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng:2 “Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy.3 Vậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.4 Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào.5 Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài.6 Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường,7 ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là “ráp-bi”.8 “Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là “ráp-bi”, vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.9 Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời.10 Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô.11 Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em.12 Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.
Suy niệm
Được quốc quân Cảnh Công hỏi về chính sự, Khổng Tử nói rằng: “Cội rễ của việc chính sự là phải làm sáng tỏ luân thường đạo lý ở chốn triều đình, vua hết đạo làm vua, tôi hết đạo làm tôi; ở trong gia đình, cha hết đạo làm cha, con hết đạo làm con. Vua tôi, cha con, ai nấy đều hết đạo của mình”.
Sống cho đúng danh nghĩa của mình, đó là điều Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta trong Tin mừng hôm nay. Chúa Giêsu kết án thái độ giả hình của những người biệt phái và những nhà lãnh đạo Do Thái giáo, họ giảng dạy một đằng, nhưng lại sống một nẻo, cuộc sống và sứ mệnh của họ không đi đôi với nhau. Vừa kết án sự giả hình của người biệt phái, Chúa Giêsu vừa kêu gọi các môn đệ hãy sống tinh thần của Người, đó là tinh thần quên mình, hy sinh và phục vụ.
Ở bất cứ đâu và thời nào, người ta cũng thường đánh giá con người qua hành động và cách cư xử hơn lời nói suông. “Hãy nhìn những gì họ làm, chứ đừng nghe những gì họ nói”, đó là châm ngôn thường được trích dẫn mỗi khi chúng ta phê phán một tổ chức hay một con người. Với những người biệt phái và những nhà lãnh đạo tinh thần đương thời, Chúa Giêsu cũng phải phát biểu một cách tương tự: “Hãy tuân giữ những gì họ giảng dạy, nhưng đừng bắt chước lối sống và hành động của họ, vì họ nói mà không làm”.
Khi lột mặt nạ của những nhà lãnh đạo Do Thái, Chúa Giêsu không phải vì muốn hủy bỏ luật Môsê hoặc xúi dục dân chúng nổi loạn, nhưng chính là để bênh vực cho công bằng, sự thật và những giá trị đạo đức, vốn đã bị giới tôn giáo dùng làm tấm màn che đậy những hành động và lối sống gian trá của họ. Chúa Giêsu đã ví họ như những mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp đẽ, nhưng bên trong thì đầy xương chết và đủ thứ ô uế.
Nhìn lại bản thân, dường như nơi chúng ta cũng có tính giả hình của những người biệt phái. Sự tách biệt giữa những gì chúng ta tuyên xưng và cách sống vẫn còn quá lớn. Chúng ta cố tạo cho mình một lớp sơn đạo đức bên ngoài hơn là sống chân lý của Tin mừng.
Lạy thánh Giuse là đấng đã sống trọn danh hiệu người chồng và cha trong gia đình, xin giúp chúng con luôn biết sống đúng danh hiệu trong gia đình, xã hội và đặc biệt danh hiệu người Kitô hữu, để thể hiện Tin mừng bằng chính cuộc sống của mình. Amen.
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org