Lời Chúa: Lc 4, 16-20
16 Khi ấy, Đức Giêsu đến Nazareth, là nơi Người đã được dưỡng dục. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày Sabat, và đứng lên đọc Sách thánh. 17 Họ trao cho Người cuốn sách Ngôn sứ Isaia. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18 Thần khí Đức Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19 công bố một năm hồng ân của Đức Chúa.
20 Đức Giêsu cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường rồi ngồi xuống. Trong hội đường, trăm con mắt đều đổ dồn về phía Người. 21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh thánh tai quý vị vừa nghe”. 22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời ân sủng từ miệng Người nói ra. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giuse đó sao?”. 23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Capharnaum, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!”. 24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình. 25 Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Êlia, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà góa ở trong nước Israel; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà góa thành Sarepta miền Sidon. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Êlisa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Israel, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Naaman, người xứ Syria thôi”. 28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi-. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
Suy niệm: Tôn trọng sự thật
Thiên Chúa rất công bằng với mỗi người chúng ta. Người ban cho tất cả mọi người cơ hội để lắng nghe Lời Người, để khám phá ra Sự thật và sự khôn ngoàn của Thiên Chúa; và lãnh nhận các ơn lành trước khi xét xử mỗi người. Nhưng dù có cơ hội đồng đều, vẫn không bảo đảm kết quả sẽ giống nhau do thái độ đón nhận của con người thì rất khác nhau. Có những người chỉ cần một lần nghe hay lãnh nhận là họ đã nhận ra sự thật và tạ ơn Chúa, và như Tin mừng nói họ lại là đa phần là dân ngoại. Nhưng cũng có những người nghe đi nghe lại nhưng vẫn không nhận ra Chân Lý, ngược lại còn có những hành động nuối chửng sự thật, và những người này lại là những người con trong gia đình và Giáo hội, như bài Tin mừng đã nói với chúng ta. Các bài đọc Lời Chúa hôm nay cũng cho thấy sự kiện đang buồn này.
Thánh Phaolô Tông đồ nói với dân thành Corintô về khả năng tìm kiếm Sự thật ở nơi Thiên Chúa.
Điều rõ ràng là có một sự đối nghịch giữa sự khôn ngoan của Thập giá (ở nơi Thiên Chúa) và sự khôn ngoan của con người (dựa vào các tính toán khôn ngoan của thế gian). Nhưng sự khôn ngoan của con người, chẳng những không đủ để nhận ra những mầu nhiệm của Thiên Chúa mà đôi khi còn ngăn cản để hiểu rõ những mầu nhiệm này.
Trong cộng đoàn Corintô, trong khi có những người dễ nhận ra và tin vào sự khôn ngoan của Thập giá là những người đơn sơ, ít học và khiêm nhường; thì lại có những người luôn cậy dựa vào khả năng tri thức riêng tư của mình mà coi thường việc cậy dựa vào sức mạnh và quyền năng của Thiên Chúa.
Do vậy, để có thể hiểu được sự khôn ngoan của Thập giá, là Chân Lý, con người cần có thái độ thích ứng: hoàn toàn để mình được cậy dựa vào Thánh Thần và quyền năng Thiên Chúa, chứ không cậy dựa vào sự khôn ngoan của con người. Và hãy để cho sự thật là chính Lời Chúa hướng dẫn mình chứ mình không hướng dẫn sự thật theo ý thích và lợi ích của cá nhân mình.
Fr. Joseph