Lời Chúa: Lc 19, 41-44
41 Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giêsu khóc thương 42 mà nói: “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. 43 Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. 44 Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm”.
Suy niệm: Khóc
Con người khóc vì nhiều lý do. Có thể là vì tiếc, vì không đạt được điều mình mong muốn. Có thể vì thương khi phải chia tay, ly biệt một người thân hữu đi xa hay qua đời. Có thể là vì thấy tội nghiệp khi thấy một người chịu quá nhiều đau khổ, nhất là chịu đau khổ cho mình. Hoặc cũng có thể là vì vui sướng khi đạt được một điều kỳ vọng, đợi chờ và nỗ lực mãi.
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Gioan khóc nức nở vì sợ không đạt được ý muốn. Ngài muốn biết những gì trong Cuộn Sách, vì nó liên quan đến lịch sử của nhân loại sắp xảy ra. Nhưng không tìm được ai xứng đáng để mở 7 ấn niêm phong của Cuộn Sách. Và tác giả được an ủi vì có Đấng xứng đáng để mở Cuốn Sách là Con Chiên, tức là Đấng Cứu Độ con người.
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu khóc thương và tội nghiệp cho dân thành Giêrusalem, vì họ không nhận ra ý nghĩa và mục đích sự thăm viếng của Người. Chúa cũng khóc vì Người biết thành sẽ bị phá huỷ và dân thành sẽ tan tác như chiên không người chăn.
Chúa Giêsu khóc thương khi nhìn thấy thành Giêrusalem, nhưng những giọt nước mắt của Chúa cho thấy ý nghĩa xâu xa hơn đó chính là vì dân thành đã quay lưng không nhận ra sự hiện diện của Chúa, và không để ý đến số phận của mình trong tương quan với Chúa và với những người khác. Chúa chính là Đấng mang bình an đến cho dân thành và mọi người, nhưng họ không nhận biết : “Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra Đấng đem bình an cho người!”
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta cần biết trả lời cho câu hỏi liên hệ đến chính mình: tại sao mình khóc; và điều cần thiết nhất cho chính đời sống của chúng ta không phải là tìm kiếm những dấu chỉ và thực tại của vật chất hữu hạn, nhưng luôn biết nhận ra dấu chỉ lớn lao là sự hiện diện của Tình yêu Thiên Chúa cho con người, nhờ đó, chúng ta được hưởng Tình yêu của Chúa.
Fr. Joseph