Lời Chúa: Mt 25: 1-13
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: “Nước Trời giống như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó, có năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan. Năm cô khờ dại mang đèn mà không đem dầu theo. Còn những cô khôn ngoan đã mang đèn, lại đem dầu đầy bình. Vì chàng rể đến chậm, nên các cô đều thiếp đi và ngủ cả. Nửa đêm có tiếng hô to: “Kìa, chàng rể đến, hãy ra đón người”. Bấy giờ các trinh nữ đều chỗi dậy, sửa soạn đèn của mình. Những cô khờ dại nói với các cô khôn ngoan rằng: “Các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em đã tắt cả”. Các cô khôn ngoan đáp lại rằng: “E không đủ cho chúng em và các chị, các chị ra hàng mà mua thì hơn”. Song khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến. Những trinh nữ đã sẵn sàng, thì theo chàng rể cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. Sau cùng các trinh nữ kia cũng đến và nói: “Thưa Ngài, xin mở cửa cho chúng tôi”. Nhưng người đáp lại: “Ta bảo thật các ngươi, ta không biết các ngươi”. Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào, giờ nào”.
Suy niệm
“Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào?”
Lời cảnh báo của Chúa Giêsu khép lại dụ ngôn về những trinh nữ khờ dại và khôn ngoan, nhưng mở ra cho người nghe nhiều suy nghĩ? Chúng ta phải canh thức cái gì?
Canh thức hay tỉnh thức, là ngôn từ được Chúa dùng nhiều lần trong việc rao giảng Tin Mừng. Nó nói đến một thái độ sẵn sàng canh phòng dù là ngày hay đêm, một trạng thái luôn luôn ứng trực, giống người lính trực phiên gác của mình.
Canh thức vì phải chờ chàng rể đến lúc giữa đêm. Hình ảnh chàng rể và tiệc cưới là hình ảnh ám chỉ sự hiện diện của Chúa Giêsu, Người là chàng rể của tiệc cưới Nước Trời. Người khôn thì tỉnh thức và sẵn sàng nghinh đón chàng rể với đèn dầu đầy đủ; người dại thì mang đèn mà không mang dầu, để khi chờ chàng rể đến còn lo đi vay, đi mua, đến lúc chàng rể đến, việc đón tiếp đã trở nên muộn màng.
Cuộc sống chúng ta cũng tương tự như những trinh nữ kia, có người khôn, kẻ dại. Chúng ta đừng tưởng rằng có cái đèn thôi thì đủ, cũng giống như nhiều Kitô hữu nghĩ rằng giữ vài ba luật của Chúa để người khác biết là đủ. Đèn để chiếu sáng, nhưng không có dầu lấy gì duy trì sự sáng ấy! Đời sống đạo của chúng ta cũng cần chất dầu để duy trì sự sáng ấy. Những cử hành bên ngoài của việc đạo đức là cần thiết vì nó tạo nên nét đẹp, đặc trưng và phong phú cho đời sống Hội Thánh. Nhưng đừng quên chất bên trong của những hoạt động, những cử hành này. Giữ đạo là quan trọng, nhưng tâm đạo, lòng đạo còn quan trọng hơn rất nhiều vì nó chi phối những hoạt động bên ngoài của ta.
Mỗi ngày chúng ta có thể trở thành kẻ khờ dại hoặc là kẻ khôn ngoan.
Làm cho tâm của mình đầy chất sống, để đạo được thắp sáng giữa đời vậy!
Lạy Chúa, xin cho con biết trau dồi cách sâu sắc lòng đạo của mỗi người chúng con. Amen.
GKGĐ Giáo phận Phú Cường