Lời Chúa: Lc 11, 17-19
11 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giêsu đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng: “Lạy thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi!”. 14 Thấy vậy, Đức Giêsu bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế”. Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giêsu mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”. 19 Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh”.
Suy niệm: Lòng biết ơn
Có một thái độ nghịch lý ngày nay là có rất nhiều người quý chó hơn con người. Người ta viết cả di chúc tài sản lại cho chó hoặc mèo…. Điều đơn giản là chó biết ơn và trung thành hơn con người. Chỉ cần cho nó một cục xương, con chó đã vẫy đuôi rối rít để cảm ơn. Chó sẵn sàng hy sinh để bảo vệc chủ khỏi nguy hiểm. Trong khi đó, con người càng ngày càng vô ơn: nhiều cha mẹ thấy con cái đổi xử tệ bạc với mình và càng ngày càng vô ơn đã phải thốt lên: “Nếu biết trước con thế này, chẳng thà đẻ ra cái trứng luộc ăn còn tốt hơn”. Chúng ta không thích người vô ơn, nhưng rất nhiều lần chúng ta đã vô ơn Thiên Chúa.
Các bài đọc Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy niệm để nhìn ra những gì Thiên Chúa đã làm cho con người, để giúp chúng ta thể hiện lòng biết ơn với Thiên Chúa và biết sống thế nào cho xứng với những hồng ân mà Chúa đã ban cho. Và điều căn bản mà con người cần phải hiểu đó là: tự sức con người thì khó có thể thực thi điều tốt lành, thiện hảo nhưng chính do lòng thương xót của Thiên Chúa. Thiên Chúa tỏ lộ lòng nhân hậu và tình yêu thương của Người đối với nhân loại qua việc ban cho con người hưởng ơn cứu độ nhờ Đức Kitô và được hướng dẫn bởi Thánh Thần.
Trong bài đọc thứ nhất, tác giả nói với chúng ta việc nhận ra ơn bằng cách nhận ra sự khác biệt trước và sau khi trở lại. Đó là một sự biến đối ở nơi con người. Sự biến đổi ấy hẳn nhiên làm cho con người gần gũi Thiên Chúa và với tha nhân hơn: con thảo với Thiên Chúa và huynh đệ với nhau.
Chúng ta cần sự khôn ngoan để học hỏi và nhận định mọi sự có trên đời nay đều đến từ Thiên Chúa. Nếu Chúa ban nhiều, Người sẽ đòi lại nhiều. Thiên Chúa nắm quyền thế sẽ chịu xét xử nghiêm ngặt. Vì thế, cần biết khôn ngoan để phục vụ và hướng dẫn những người thuộc quyền mình theo đường lối của Thiên Chúa.
Chúng ta cũng cần phải biết nhình nhận và phân tích để nhận biết các ơn. Và đã nhận ơn thì phải biết nói lời cảm ơn. Cảm ơn xuông thì chưa đủ, nhưng còn phải biết thi ơn cho người khác đã làm ơn hay cho người khác để sự tốt lành tiếp tục lan truyền.
Fr. Joseph