Lời Chúa: Lc 19, 11-28
11 Khi dân chúng đang nghe những điều ấy, thì Đức Giê-su lại kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. 12 Vậy Người nói: “Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. 13 Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: “Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.” 14 Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: ‘Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.’
15 “Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. 16 Người thứ nhất đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.’ 17 Ông bảo người ấy: ‘Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.’ 18 Người thứ hai đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.’ 19 Ông cũng bảo người ấy: ‘Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.’
20 Rồi người thứ ba đến trình: ‘Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. 21 Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.’ 22 Ông nói: ‘Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 23 Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng ? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ!’ 24 Rồi ông bảo những người đứng đó: ‘Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.’ 25 Họ thưa ông: ‘Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!’ 26 -‘Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.’
27 “Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.’“
28 Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.
Suy niệm: Hướng về ngày phán xét
Mọi việc xảy ra trong cuộc đời đều có lý do của nó: người thợ mộc làm chiếc ghế để ngồi, nhà nông trồng lúc để có gạo ăn…
Cũng thế, Thiên Chúa dựng nên con người và cho con người mọi sự trong cuộc đời để con người chứng tỏ niềm tin và tình yêu của họ dành cho Chúa, đồng thời trợ giúp tha nhân. Con người sẽ phải tính sổ với Thiên Chúa về những gì con người đã thực hiện trong cuộc sống dương gian; và tuỳ vào kết quả, con người sẽ được trong thưởng hay phải chịu hình phạt.
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Gioan được cho là thị kiến về ngày phán xét trên trời, khi tất cả mọi tạo vật của Thiên Chúa phải ra trước Ngai Thiên Chúa để chịu phán xét. Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu kể cho dân chúng dụ ngôn Nước Trời cũng giống như truyện một Nhà Vua phân phối của cải của ông cho các đầy tớ trước khi trẩy đi phương xa. Khi ông trở về, họ sẽ phải tính sổ với ông; và ông sẽ phân xử họ tuỳ vào những gì họ đã làm sinh lời được.
Điều rõ ràng qua bài Tin mừng, Thiên Chúa hằng luôn tin tưởng con người và mời gọi họ cộng tác theo khả năng với ân sủng Chúa.
Và Thiên Chúa chẳng ấn định mức phải sinh lời. Thiên Chúa để con người tuỳ khả năng và sáng kiến để làm việc sinh lời. Thiên Chúa cũng không ở gần bên để xem xét, chỉ trích. Vì Thiên Chúa đã trẩy đi phương xa, Người để cho con người hoàn toàn tự do để quyết định và làm việc. Nhưng con người sẽ phải tính sổ với Thiên Chúa trong Ngày của Người.
Chúng ta xin với Chúa cho chúng ta luôn hiệu rằng: Thiên Chúa luôn nhân hậu và từ bi. Nhưng Thiên Chúa cũng rất công minh chính trực. Con người sẽ phải trả lẽ trước mặt Thiên Chúa về đời sống của mình.
Fr. Joseph