Chuyện xưa kể rằng :
Dương Hổ làm loạn nước Lỗ, vua nước Lỗ ra lệnh cho thủ hạ đóng cửa thành lại lùng bắt Dương Hổ, tuyên bố phàm những ai bắt được Dương Hổ sẽ có trọng thưởng, còn những ai cố tình thả Dương Hổ sẽ bị phạt nặng. Những người lùng bắt bao vây Dương Hổ tầng tầng lớp lớp, Dương Hổ đành phải giơ kiếm lên chuẩn bị tự vẫn. Lúc này có một người canh giữ cổng thành ngăn ông lại, khuyên rằng: “Thiên hạ rộng lớn như vậy có thể đào sinh, sao lại phải tự sát? Tôi sẽ thả ông ra khỏi thành”. Thế là Dương Hổ đột phá vòng vây, trong tình huống truy binh bám sát phía sau không buông, Dương Hổ múa kiếm vung thương liều chết xông ra. Người giữ cổng đó nhân lúc hỗn loạn đã thả Dương Hổ ra khỏi thành.
Sau khi Dương Hổ ra khỏi thành lại quay trở lại, bắt lấy người giữ cổng đó giơ thương lên đâm ông một nhát, cây thương đâm xuyên áo đâm trúng phần nách của ông. Lúc này, người giữ cổng oán hận nói rằng: “Ta vốn không phải họ hàng bạn bè gì với ông, vì để cứu ông mà ta bất chấp mạo hiểm sống chết, nhưng ông lại quay lại đâm ta bị thương. Gặp phải kiếp nạn này thật đáng đời ta lắm”.
Vua nước Lỗ nghe tin Dương Hổ đã thoát ra khỏi thành thì rất lấy làm tức giận, liền truy xét Dương Hổ trốn ra từ cổng thành nào, rồi cử quan viên bắt giữ những người giữ cổng thành thấy có dấu hiệu đáng nghi. Vua nước Lỗ cho rằng phàm là người trấn giữ cổng thành mà bị thương thì chính là người đã ra sức ngăn cản Dương Hổ, nên phải được trọng thưởng; còn những ai không bị thương thì rất có thể đã cố tình thả Dương Hổ đi cần phải bị phạt nặng. Tất nhiên trong số những người giữ cổng bị thương được nhận thưởng cũng bao gồm cả người giữ cổng đã thả Dương Hổ đi, đây thật là nói cố tình hại ông nhưng trái lại giúp ông được lợi.
Quý vị và các bạn thân mến !
Cuộc sống là một chuỗi những vui buồn, may rủi, tốt xấu, phúc họa đan xen nhau, vì thế việc nên nhìn nhận những sự kiện đó dưới một quan điểm như thế nào luôn là điều chúng ta phải có ý thức rèn luyện. Khi thành công, hạnh phúc đừng quá vui mừng kiêu hãnh vì những điều mình đang sở hữu vẫn mong manh như bọt bể, có thể hư mất bất cứ lúc nào. Ngược lại, trong những lúc khó khăn nhất của cuộc sống, đừng quá tập trung vào những bất hạnh, mà hãy tin rằng sẽ có một điều may mắn khác tiềm ẩn trong rủi ro mình đang gặp. Thực tế cuộc sống cho thấy hai điều họa phúc rất hay đi đôi với nhau, hết may tới rủi, hết rủi tới may, vì thế tốt nhất là nên giữ tâm thế của mình sao cho có được sự an nhiên trước cảnh “thế gian biến cải vũng nên đồi”
Cuộc đời của thánh Anphongso Maria Liguori mà giáo hội mừng kính hôm nay cũng là một minh chứng cho câu chuyện “Phúc tàng trong Họa” trong cõi nhân sinh này. Thánh Anphongso Maria Liguori thành công rất sớm trên đường đời: 17 tuổi Ngài đậu bằng tiến sĩ luật khoa cả về giáo luật lẫn dân luật và đã bắt đầu hành nghề luật sư. Khả năng hùng biện của Ngài hứa hẹn một tương lai sáng lạn. Nhưng tuổi trẻ cũng có cớ dẫn Ngài tới lỗi lầm với hậu quả bi thảm. Năm 1723, trong một vụ kiện, Ngài biện hộ với một giọng nói hùng hồn, lý lẽ vững chắc, làm cho cả tòa án phải ngỡ ngàng tán thưởng. Nhưng khi vừa dứt lời, đối thủ ôn hòa vạch ra một lỗi nhỏ mà Ngài không nhận thấy. Chính lỗi nhỏ đó đã tiêu hủy luận chứng lẫn danh tiếng của Ngài.Thất bại này đã làm Alphongsô rất đau buồn thế nhưng đây chính là cơ hội để Ngài suy nghĩ và tự hỏi rằng: “Đây không phải là lời mời gọi của Chúa hay sao …?” Ngài tìm đường sống và dấn thân cho công cuộc bác ái. Từ bỏ vinh hoa của thế gian, Ngài cầu xin Chúa hãy làm nơi mình điều đẹp lòng Chúa. Bất chấp sự từ bỏ của người cha, Ngài hiến thân phụng sự Chúa và năm 1726, Ngài thụ phong linh mục.
Cuộc đời của thánh Alphongsô Maria cho chúng ta thấy rằng cho dù đón nhận những điều như ý hay bất ưng trong cuộc sống, hãy tin rằng tất cả không ngoài Thánh Ý của Thiên Chúa và “ Ơn Ta đủ cho con”, Chúa không để ai phải vác Thập Giá quá sức mình, Chúa sẽ ban ơn giúp sức để thánh nhân chu toàn Thánh Ý của Ngài. Vì thế, khi một sự việc xảy đến trong cuộc đời mình, chúng ta đừng bận tâm nó sẽ là tốt hay xấu, họa hay phúc trong cuộc đời của mình. Hãy tin vào tình yêu Quan Phòng của Thiên Chúa, và động thái chúng ta cần phải có đó là sẵn sàng đón nhận mọi sự kiện xảy đến trong cuộc đời với một tâm thế bình an và phó thác.
Lạy Chúa, thánh Alphongsô Maria đã chia sẻ kinh nghiệm phó thác vào sự quan phòng của Chúa rằng: “Người nào tin tưởng vào bản thân sẽ hư mất, người nào tin tưởng vào Thiên Chúa sẽ làm được mọi sự”. Nhờ lời cẩu thay nguyện giúp của thánh nhân xin cho chúng con luôn nhận ra tình yêu của Chúa trong tất cả mọi sự việc và nhất là biết đón lấy những điều không như ý với tất cả tâm tình cậy trông, phó thác. Amen.
Bình Minh
Trích nguồn: https://vietnamese.rvasia.org