Chuyện kể rằng: Có một cây hoa dại bé nhỏ, mong manh mọc dưới một gốc cây tùng cao lớn. Cây hoa ấy vô cùng hạnh phúc vì được cây tùng che chở, chắn gió che mưa cho nên nhiều ngày tháng qua, nó được sống bình yên dưới bóng cây tùng ấy mà không phải lo lắng, sợ hãi bất cứ điều gì.
Đang yên đang lành như vậy thì một ngày nọ, một nhóm công nhân kéo đến, chặt đổ cây tùng to lớn đó và mang đi. Nhìn thấy cây tùng thân yêu bị đưa đi và ngước lên nhìn bầu trời lồng lộng nắng mà trước giờ nó chưa hề nhìn thấy, cây hoa nhỏ hết sức đau buồn và sợ hãi. Nó gào khóc thở than:
– Thôi chết tôi rồi! Trước giờ cây tùng luôn che chở, bảo bọc tôi khỏi mưa khỏi nắng. Thân mình tôi nhỏ bé, mong manh thế này, bây giờ không có cây tùng che chở, tôi biết sống sao đây? Mưa to gió lớn đến tôi phải làm thế nào? Chắc tôi chết mất thôi!
Nghe tiếng nức nở của cây hoa nhỏ, những cây mọc gần đó an ủi, vỗ về nó:
– Bạn đừng lo sợ như vậy. Trước giờ nằm dưới bóng cây tùng, bạn không thể ngước mặt lên để nhìn thấy bầu trời trên cao lồng lộng và mặt trời đang chiếu sáng, nên bạn cứ thấp bé mãi chứ không thể vươn cao lên được. Có cây tùng che chở, bạn cũng không thể tiếp xúc được với những hạt mưa tươi mát và những cơn gió mạnh mẽ. Cho nên bạn không thể lớn lên và mạnh mẽ được. Giờ đây khi không còn cây tùng, bạn có thể vươn mình thẳng lên để tiếp nhận ánh nắng mặt trời, đón chào những giọt mưa, và vui đùa với những cơn gió. Bạn sẽ cao lớn hơn, mạnh mẽ hơn và mọi người sẽ nhìn thấy được vẻ đẹp đầy sức sống của bạn.
Cây hoa nhỏ nghe xong những lời khuyên nhủ đó thì cảm thấy yên lòng hơn. Nó thôi than khóc, hít một hơi thật dài và vươn vai, nhìn lên bầu trời bao la ngập tràn nắng và gió. Và từ hôm đó, nó bắt đầu tự mình lớn lên, tự đương đầu với mưa gió và trở thành một bụi hoa xum xuê cành lá với những bông hoa thật đẹp.
Quý vị và các bạn thân mến,
Sợ hãi là một cảm xúc rất tự nhiên của con người. Theo kết quả nghiên cứu của các nhà tâm lý học, sự sợ hãi xuất hiện khi bản thân một người cảm thấy mình không được an toàn và cảm nhận được tinh thần và thể chất của mình sắp gặp nguy hiểm nào đó. Khi xuất hiện cảm giác này, người ta thiết lập ngay cho mình một cơ chế tự vệ hoặc là trốn tránh hoặc là đương đầu với điều đang làm mình sợ hãi. Điều nghịch lý xảy ra đó là khi xã hội càng phát triển về khoa học kỹ thuật và không ngừng tìm ra những phương cách mới nhằm đáp ứng nhu cầu của con người thì nỗi sợ hãi lại càng xâm nhập mạnh mẽ hơn vào đời sống cá nhân của con người. Tuỳ vào nhân sinh quan, hoàn cảnh sống và tính tình của mình mà mỗi người có những nỗi sợ hãi riêng. Người thì sợ nhan sắc của mình xuống cấp, sợ tuổi già, sợ bệnh tật. Người thì sợ mất công ăn việc làm, mất của cải, mất người yêu, mất chồng, mất vợ. Người khác nữa lại sợ cô đơn, sợ bóng đêm, sợ những nỗi ám ảnh đã có trong đời mình…
Mặc dù là một cảm xúc không mấy dễ chịu và rất thường trực trong cuộc sống mỗi người, sự sợ hãi vẫn có thể dần dần được loại bỏ khi chúng ta có được một nhận thức đúng đắn và rèn luyện cho mình một sự can đảm dám đối diện với điều làm cho mình sợ hãi để vượt qua nó và bản thân được lớn lên. Khi không thay đổi được hoàn cảnh thì hãy thay đổi suy nghĩ của mình vẫn là một triết lý sống rất hữu hiệu. Cây hoa nhỏ yếu ớt mong manh đã nhận được lời khuyên quý giá từ những người bạn, và nó đã thay đổi suy nghĩ của mình để dám tự mình sống và lớn lên mà không cần đến cái bóng của cây tùng to lớn nữa. Mỗi người chúng ta cũng có những nỗi sợ hãi. Những nỗi sợ hãi cứ tiềm ẩn, thường trực trong tâm trí và trỗi dậy khi bắt gặp tín hiệu những mối đe doạ sự an toàn của mình. Là Thiên Chúa, Chúa Giêsu vẫn phải đối diện với nỗi sợ hãi trước chén đắng sắp lãnh nhận trong vườn dầu. Cho nên, Người không phủ nhận hay loại trừ nỗi sợ hãi trong phận người. Tuy nhiên, Người mở ra cho chúng ta một nhận thức và thái độ tuyệt vời khi đối diện với những nỗi sợ trong đời mình đó là đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn, nhưng hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục (Mt 10, 28). Chúng ta cầu xin Chúa ban ơn giúp chúng ta biết sợ phạm tội mất lòng Chúa, sợ nuông chiều bản thân và sống theo những đam mê, dục vọng trần thế vì những điều đó khiến chúng ta phải xa cách Chúa ở đời này và đời sau.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con ơn khôn ngoan và sức mạnh để chúng con dám đương đầu và vượt thắng được những nỗi sợ hãi trong cuộc sống hằng ngày và bình an sống trong ơn nghĩa với Chúa. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thuỳ Trang, MTGCQ
Trích nguồn: https://vietnamese.rvasia.org