Bài huấn dụ của Đức Thánh Cha trước khi đọc Kinh Truyền Tin
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Trong lễ hôm nay, chúng ta ca tụng Thiên Chúa: mầu nhiệm về một Thiên Chúa, và Thiên Chúa này là: Cha và Con và Thánh Thần, ba ngôi vị. Nhưng Thiên Chúa là một! Nhưng, Cha là Thiên Chúa, Con là Thiên Chúa, Thánh Thần là Thiên Chúa. Nhưng không phải là ba vị chúa: Ngài là một Thiên Chúa Duy nhất và ba Ngôi vị. Đây là một mầu nhiệm mà Chúa Giêsu Kitô đã mặc khải cho chúng ta: Thiên Chúa Ba Ngôi. Hôm nay chúng ta cử hành mầu nhiệm này, bởi vì các Ngôi vị không phải là một tính từ của Thiên Chúa: không. Nhưng là các Ngôi vị, thực sự, khác biệt và tách biệt; các Ngôi vị không phải là – nói theo một triết gia – “sự phát toả của Thiên Chúa”: không, không phải! Nhưng là các Ngôi vị. Có Chúa Cha, Đấng mà tôi cầu nguyện với Kinh Lạy Cha, Đấng đã ban cho tôi ơn cứu độ và ơn công chính hoá; có Chúa Thánh Thần ngự trong chúng ta và cư ngụ trong Giáo hội. Và điều này nói nơi con tim của chúng ta, bởi vì mầu nhiệm này chúng ta tìm thấy trong cách diễn đạt của Thánh Gioan, vốn tóm toàn bộ mạc khải: “Thiên Chúa là tình yêu”. Chúa Cha là tình yêu, Chúa Con là tình yêu, Chúa Thánh Thần là tình yêu.
Và với tình yêu, Thiên Chúa, tuy là một, nhưng không cô độc mà là hiệp thông, giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Bởi vì tình yêu tự bản chất tự thân là một món quà, và trong thực tại nguyên thủy và vô hạn là Chúa Cha, đã tự trao ban sinh ra Chúa Con, Đấng, đến lượt mình, tự hiến cho Chúa Cha và tình yêu lẫn nhau giữa Cha và Con chính là Thánh Thần, mối dây hiệp nhất giữa Cha và Con. Điều này không dễ hiểu, nhưng người ta có thể sống mầu nhiệm này, tất cả chúng ta; người ta có thể sống mầu nhiệm này rất nhiều.
Mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi này đã được chính Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta. Ngài đã cho chúng ta biết dung nhan của Thiên Chúa là Cha nhân từ; Ngài đã tự giới thiệu mình, là con người thật, là Con Thiên Chúa và là Lời của Cha, là Đấng Cứu Độ đã hiến mạng sống mình cho chúng ta; và Ngài đã nói về Chúa Thánh Thần, Đấng phát xuất từ Chúa Cha và Chúa Con, là Thần Chân lý, là Đấng Bào chữa – mà chúng ta đã nói trong Chúa nhật tuần trước, về từ “Bào chữa” – tức là Đấng An ủi và Đấng Bênh vực. Và khi Chúa Giêsu hiện ra với các Tông đồ sau khi phục sinh, Chúa Giêsu đã sai các ông đi loan báo Tin Mừng cho “muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần” (Mt 28,19).
Do đó, ngày lễ hôm nay giúp chúng ta chiêm ngắm về mầu nhiệm tuyệt diệu này của tình yêu và ánh sáng, nơi nguồn cội của chúng ta và định hướng cho cuộc hành trình trần thế của chúng ta.
Trong việc loan báo Tin Mừng và trong mọi hình thức của sứ vụ Kitô giáo, chúng ta không thể bỏ qua sự hiệp nhất này mà Chúa Giêsu kêu gọi, giữa chúng ta, theo sự hiệp nhất của Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần: chúng ta không thể bỏ qua sự hiệp nhất này; vẻ đẹp của Tin Mừng đòi hỏi phải được sống – sự hiệp nhất – và được làm chứng trong sự hòa hợp giữa chúng ta, những con người rất khác biệt! Và sự hiệp nhất này tôi dám nói là điều thiết yếu đối với Kitô hữu: đây không phải là một thái độ, một cách nói: không. Nhưng là điều thiết yếu, bởi vì sự hiệp nhất sinh ra từ tình yêu, từ lòng thương xót của Thiên Chúa, từ sự công chính hoá của Chúa Giêsu Kitô và từ sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong tâm hồn chúng ta.
Trong sự đơn sơ và khiêm nhường, Mẹ Maria đã phản ánh Vẻ đẹp của Thiên Chúa Ba Ngôi, vì Mẹ đã hoàn toàn đón Chúa Giêsu vào cuộc đời mình. Mẹ nâng đỡ đức tin của chúng ta; làm cho chúng ta trở nên những người thờ phượng Thiên Chúa và là tôi tớ của anh em mình.
Văn Yên, SJ – Vatican News
Trích nguồn: https://www.vaticannews.va