Lời Chúa: Ga 2, 1-11
1 Khi ấy, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su. 2 Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự. 3 Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người: “Họ hết rượu rồi”. 4 Đức Giê-su đáp: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi? Giờ của tôi chưa đến”. 5 Thân mẫu Người nói với gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo”. 6 Ở đó có đặt sáu chum đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do-thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước. 7 Đức Giê-su bảo họ: “Các anh đổ đầy nước vào chum đi!”. Và họ đổ đầy tới miệng. 8 Rồi Người nói với họ: “Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc”. Họ liền đem cho ông. 9 Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết), ông mới gọi tân lang lại 10 và nói: “Ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon mãi cho đến bây giờ”. 11 Đức Giê-su đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Ca-na miền Ga-li-lê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người.
Suy niệm: Trung thành hiệp nhất trong sự khác biệt của nhau
Thiên Chúa tạo dựng mỗi người, ban ân sủng và trao sứ vụ khác nhau. Người muốn mỗi người chu toàn sứ vụ của mình theo như những gì được ban cho; để xây dựng gia đình, xã hội và Nhiệm Thể của Đức Kitô.
Nhưng rất nhiều người không hiểu sự quan phòng của Thiên Chúa, họ lấy mình làm tiêu chuẩn để nhận xét, phê bình và đòi hỏi tha nhân phải giống họ. Hậu quả là họ phải gánh là bất đồng ý kiến, chia rẽ và hận thù.
Các bài đọc Lời Chúa trong Chúa nhật thứ hai, mùa thường niên (C) hôm nay mời gọi con người hãy nhận ra sự khác biệt trong mỗi cá nhân: về quà tặng cũng như về sứ vụ, để tôn trọng tha nhân và cùng nhau xây dựng Nước Chúa. Chúng ta cùng lượt qua một vài điểm chính:
Trong bài đọc thứ nhất, vì không biết vâng lời Thiên Chúa và tôn trọng tha nhân, Giêrusalem được ví như một người vợ bị chồng là Thiên Chúa bỏ rơi và con cái bị lưu đày cực khổ ở đất khách quê người. Tuy nhiên, ngôn sứ Isaia nhìn thấy trước ngày Thiên Chúa sẽ đoái nhìn đến và nối lại tình xưa nghĩa cũ với Giêrusalem và đem lòng “sủng ái”, trở nên “ngọc miện huy hoàng trong lòng bàn tay Đức Chúa”, vì Thiên Chúa là Thiên Chúa trung tín và yêu thương. Tình yêu thương của Thiên Chúa mời gọi sự hoán cải của con người. Và chỉ sự hoán cải từ bên trong mới nhận lãnh được sự yêu thương của Thiên Chúa. Chúng ta được mời gọi sống liên hệ mật thiết với Thiên Chúa.
Trong bài đọc thứ hai, thánh Phaolo nêu bật một chìa khoá quan trọng để gìn giữ sự hiệp nhất và hạnh phúc trong gia đình cũng như cộng đoàn, là phải nhận ra những gì là chung và những gì khác biệt, để tôn trọng những khác biệt của nhau và cùng nhau xây dựng lợi ích chung. Hình mẫu về sự hiệp nhất giữa Ba Ngôi Thiên Chúa chính là hình mẫu mà con người được mời gọi học đòi bắt chước. Vậy, chúng ta được mời gọi ra công tìm kiếm và kiến tạo sự hiệp nhất ở giữa những sự khác biệt nơi các anh chị em của chúng ta, hầu xây dựng một Thân Thể duy nhất có Chúa Giêsu là Đầu và có Thần Khí Thiên Chúa hướng dẫn.
Trong bài Tin mừng, Mẹ Maria nhận ra ngay sự khó khăn của đôi tân hôn trong ngày trọng đại nhất của cuộc đời họ. Mẹ biết chỉ có một người có thể cứu vãn tình thế là Chúa Giêsu. Nhưng Mẹ chỉ biết cầu cứu Chúa và nhắn nhủ các người giúp việc : “Người bào gì, các anh cứ làm như vậy”.
Chúng ta được mời gọi không ngừng noi gương Đức Mẹ nhận ra những nhu cầu cần thiết của anh chị em, nhất là những người nghèo và mau mắn trợ giúp họ; nhưng sự trợ giúp cần thiết nhất đó là giới thiệu họ đến với Chúa và nói về họ với Chúa, Đấng luôn luôn thi ân giáng phúc cho những kẻ kêu cầu Người.
Fr. Joseph