Lời Chúa: Lc 7,36-50
36 Một hôm, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!”40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông!” Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói”.41 Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?”43 Ông Si-môn đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn”. Đức Giê-su bảo: “Ông xét đúng lắm”.44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít”.48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi”.49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội?”50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an”.
Suy niệm:
Trong thời đại mà con người đang mất dần cảm thức về tội lỗi, chúng ta tự hỏi con người có cần tới lòng thương xót của Chúa không? Đây là vấn nạn mà ngày hôm nay đang phải đặt ra và tự vấn về chính mình. Điều này xuất phát trước một thực tế là nhiều người ngày nay đang mất niềm tin tôn giáo hoặc là tôn giáo đối với họ cũng như một hệ thống triết thuyết để làm cho con người tốt thôi. Còn lại những thực tại thiêng liêng hay có cần đến Chúa hay không không còn quan trọng. Ngày nay, những dòng tư tưởng này đang ngấm ngầm ăn sâu vào suy nghĩ và cách sống của nhiều người, kể cả những người từng đặt niềm tin tuyệt đối vào tôn giáo. Dần dần, tha hóa, họ coi việc thực hành tôn giáo như chỉ là bổn phận, một thói quen tốt. Sự hời hợt về tôn giáo và mong manh về nhận thức siêu nhiên này ngày nay đang làm tổn thương nhiều người trẻ. Các bậc cha mẹ thường không thể cản được những suy nghĩ lệch lạc và phóng túng mang tính nổi loạn của chúng.
Nhìn từ góc độ Tin mừng hôm nay, khi người phụ nữ tội lỗi khóc dưới chân Chúa Giêsu dẫn chúng ta đến những gợi ý cho vấn nạn trên đây. Những người Pharisêu đóng vai người hoàn hảo. Họ nhìn người tội lỗi như một mặc định. Và cái gì liên quan tới họ cũng trở nên xấu xa. Cái mà người Pharisêu nhìn thấy chỉ là người tội lỗi, nó không có khả năng phóng chiếu sự tội lỗi đó lên chính họ khiến họ không nhận ra thực trạng của chính mình. Điều này chúng ta nhận thấy thực tế, là có những người họ rất khéo che đậy cái nội tâm trống rỗng và một tâm địa đầy xấu xa bên trong con người mình. Nói khác đi là khả năng thức tỉnh nơi họ đã bị triệt tiêu. Tôn giáo mà như vô thần là ở đây. Tin Chúa mà không cần ơn cứu độ là đây. Tội lỗi mà không cần ơn tha thứ là đây. Họ không cần tha thứ vì họ cho rằng họ không có tội. Vậy thì việc gì cần đến Chúa, cần đến ơn cứu độ cho họ đâu.
Đã một thời luân lý nhà đạo chúng ta hay nói đến tội, nhìn đâu cũng thấy tội… cái nhìn đó đã dần dịch chuyển sang một cái nhìn bao quát hơn: đó là lòng nhân hậu của Chúa. Không phải vì chúng ta có tội mà Chúa mới xót thương và tha thứ, mà là vì bản tính của Thiên Chúa vốn xót thương và đầy tràn nhân hậu. Điều này khiến cho cái nhìn về tội bớt gay gắt nhưng cũng là một nguy cơ làm con người chúng ta càng dễ tha hoá vì cứ nại vào lòng xót thương của Chúa. Đây là một vấn nạn mà chúng ta cùng nhau suy tư.
Lạy Chúa Giêsu giàu lòng thương xót, xin tha thứ cho chúng con vì những lần chúng con phạm tội, xin thương xót chúng con vì chúng con là những tội nhân. Amen.
GKGD Giáo Phận Phú Cường
Trích nguồn: https://giaophanphucuong.org