Lc 12,39-48
”Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng,
vì chính giờ phút anh em không ngờ,
thì Con Người sẽ đến.”(Lc 12,40)
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta tỉnh thức. Sự tỉnh thức đích thực của người Kitô-hữu chính là phục vụ. Càng phục vụ, họ càng nhận ra được Nước Chúa đang đến. Càng phục vụ, họ càng nên giống Chúa trong cung cách vương giả của Ngài. Ai lãnh nhận nhiều sẽ bị đòi nhiều. Ân sủng dồi dào mà chúng ta lãnh nhận qua Bí tích Rửa Tội để san sẻ; tình yêu chúng ta cảm nhận được trong đức tin là để trao ban. Sự tỉnh thức đích thực của người Kitô-hữu chính là ý thức rằng sống là để yêu thương và phục vụ, và đó cũng là hạnh phúc đích thực, vì “cho thì có phúc hơn là nhận”. Ước gì chúng ta luôn thức tỉnh trong hướng đi ấy.
Trong bài giảng nhân dịp kỷ niệm hai mươi năm được bầu vào chức vụ chủ chăn Giáo Hội hoàn vũ, Đức Gioan Phaolô II đã làm một cử chỉ chưa từng thấy trong lịch sử Giáo Hội, đó là ngài đã khiêm tốn làm một cuộc tra vấn lương tâm trước mặt mọi người. Ngài nói như sau:
– Sau hai mươi năm phục vụ trên quan tòa Phêrô, hôm nay tôi không thể không tự đặt ra cho mình một số câu hỏi:
a. Ngươi có làm tròn sứ vụ được giao phó không?
b. Ngươi có chuyên cần và tỉnh thức trong chức vụ thầy dạy đức tin của Giáo Hội không?
c. Ngươi có cố gắng đưa con người ngày nay đến gần công cuộc vĩ đại của Công đồng Vaticanô II không?
d. Ngươi có quan tâm đến những chờ đợi của các tín hữu trong Giáo Hội, cũng như nỗi khát khao chân lý trong thế giới bên ngoài Giáo Hội không?
Ước gì mối quan hệ và trách nhiệm đối với tha nhân luôn là điểm xét mình hàng ngày của chúng ta. “Đừng để mặt trời lặn mà cơn giận vẫn còn”.(Ep 4,26)
Danh họa Ý Leonardo da Vinci có kể một dụ ngôn: Giữa một khu vườn xinh tươi, có một cây sồi cao, chung quanh là một rừng cây. Cây sồi càng ngày càng lớn cao. Nó ngạo nghễ nhìn tứ phía và thấy mình bị vướng víu, quấy rầy và chật chội vì những hàng cây chung quanh mình. Lập tức nó nó ra lệnh cho người làm vườn đốn hết những hàng cây đó đi và như thế là cây sồi sẽ chỉ còn một mình làm bá chủ khu vườn. Thế nhưng một ngày kia, một trận cuồng phong nổi lên, không còn cây cối chung quanh chống đỡ cho bớt gió, cây sồi ngã rạp giữa vườn và chết một cách thê thảm. Thế là hết đời cây sồi!
Trích nguồn: https://www.tgpsaigon.net/