Xưa có một cậu bé nhà nghèo nổi tiếng về tài ứng đối. Tiếng đồn đến tai nhà vua, nhà vua cho triệu em đến để thử tài. Nhà vua nói: – Này cậu bé, nếu giải được hai câu đố này, ta sẽ coi cậu như con của ta và sẽ được sống trong cung điện với ta. Cậu bé nói: – Tâu bệ hạ, hai câu đó là gì ạ? Nhà vua nói: – Câu thứ nhất thế này: Trong lòng biển có bao nhiêu giọt nước? Cậu bé thưa: – Tâu bệ hạ, cho dù ngài có chặn tất cả sông ngòi lại để đếm nước trong biển cũng không được. Câu đố thứ hai thế này: Trên trời có bao nhiêu ngôi sao? Cậu bé thưa: – Tâu bệ hạ, cho con xin một tờ giấy trắng thật to. Cậu lấy bút chấm đầy lên tờ giấy những chấm nhỏ li ti. Sau đó cậu nói: – Tâu đức vua, trên tờ giấy có bao nhiêu cái chấm, thì trên trời có từng ấy ngôi sao. Nghe xong, đức vua nói: – Con đã giải hai câu đố như một nhà hiền triết. Từ nay, con sẽ được hưởng như lời ta đã hứa.
Quý vị và các bạn thân mến,
Thiên Chúa là Đấng quyền năng, Người sáng tạo muôn loài muôn vật một cách kỳ diệu vượt trên khả năng và trí tuệ của loài người. Một vũ trụ xinh đẹp, mọi vật luân chuyển trong trật tự hài hòa phong phú. Thiên nhiên rộng lớn, nước trong biển là vô tận, sao trên trời là vô số, con người không thể đong đếm được. Từ khởi đầu cho đến tận cùng, Thiên Chúa hiện diện cách tròn đầy và sâu thẳm nơi thụ tạo như lời thánh vịnh ca ngợi “Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài, thì con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm? Chúa cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy, ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên, cho làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo, đặt muôn loài muôn sự dưới chân” (Tv 8, 4-7). Mẹ Têrêsa Calcutta cảm nhận rằng: “Sự toàn năng của Thiên Chúa là toàn năng của sự hiện diện”. Thiên Chúa Đấng quyền năng, khôn ngoan vô lượng nhưng lại hiện diện cách âm thầm khiêm tốn. Người tràn đầy sức mạnh nhưng lại giới hạn mình trong sự tự do của con người. Người có vẻ như vắng mặt nhưng lại thật gần gũi. Người giàu có vô lượng nhưng lại trở nên nghèo khó để chia sẻ thân phận con người. Người vừa kín đáo vừa rộng mở; vừa công thẳng vừa độ lượng.
Đứng trước quyền năng vô hạn của Thiên Chúa, con người chỉ biết ca ngợi tán dương. Thiên Chúa trao cho con người trách nhiệm phải chăm sóc công trình tay Chúa sáng tạo. Thiên Chúa không ngừng gieo vãi tràn lan những hạt giống tốt lành trong gia đình nhân loại chúng ta. Trải qua cơn đại dịch với nhiều thương vong, Thiên Chúa vẫn không ngừng mời gọi chúng ta tiếp tục tiến bước trên những nẻo đường hy vọng. Hy vọng nói với chúng ta về một nỗi khát khao, một cảm hứng, một mong ước đời sống viên mãn, đạt đến những điều cao cả, vẻ đẹp của sự linh thánh, công lý và tình yêu…(x. Fratelli Tutti, số 54-55).
Thế giới này không của riêng ai, nhưng của tất cả chúng ta, mọi người đều phải có trách nhiệm ghé vai gánh vác. Đừng vội dừng chân, đừng nghỉ ngơi trong khi người bên cạnh chúng ta còn đang lao đao với nhiều sóng gió. Thánh Phaolô tông đồ quả là người thực tế khi nói “Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Đức Kitô” (Gl 6, 2). Luật của Chúa chỉ gói gọn trong một tiếng ‘yêu thương’. Bởi lẽ lòng kính sợ Thiên Chúa không nằm ngoài việc yêu thương con người. Thiên Chúa cần đôi tay của bạn để xoa dịu, băng bó những vết thương, cần đôi chân của bạn để ra đi phục vụ người nghèo, cần con tim của bạn để đồng cảm với nỗi thống khổ của con người.
Lạy Chúa, tình thương Chúa dành cho loài người bao la hơn biển cả, sáng hơn sao trời, xin giúp chúng con khi lãnh nhận những ân ban của Chúa cũng biết chia sẻ với tha nhân, cùng nhau kiến tạo cuộc sống tràn đầy yêu thương. Amen
Nt. Anh Thư
Trích nguồn: https://vietnamese.rvasia.org