Chuyện kể rằng, có hai người bạn thân cùng nhau đi trên sa mạc hoang vắng. Trong suốt cuộc hành trình, họ đã có lúc tranh cãi với nhau rất nhiều lần, đến một lúc, có một người trong phút nóng giận đã tát vào mặt bạn mình. Khi đó, người bị tát dù cảm thấy rất đau nhưng anh ta chỉ lẳng lặng viết lên cát bằng những đầu ngón tay: “Người bạn đồng hành với tôi hôm nay đã đánh tôi” rồi bỏ đi.
Sau đó, khi họ đến một ốc đảo nọ và quyết định nghỉ chân tại đây. Chẳng may, người bạn bị đánh khi nãy vô tình bị lún vào đầm lầy, mỗi khi càng cố gắng thoát ra thì càng bị lún sâu, cuối cùng anh được người bạn của mình cứu thoát an toàn.
Khi đã bình tĩnh lại, anh đã cố gắng dùng dao để khắc vài dòng chữ lên phiến đá gần đó: “Thật tuyệt vời, tôi đã được cứu sống bởi người bạn đồng hành của tôi”
Người bạn đã đánh và giúp đỡ anh ấy ngạc nhiên hỏi: “Tại sao khi tôi đánh anh thì anh lại viết lên cát, còn bây giờ thì lại viết lên đá?”.
Người bạn cười và giải đáp thắc mắc rằng: “Mỗi khi chúng ta bị đối xử tệ bạc hoặc bị tổn thương hãy tìm cách ghi nó lên cát, chính thời gian cũng như những cơn gió sẽ giúp những điều đó mau chóng phai tàn đi, để rồi điều ở lại với chúng ta chính là sự tha thứ, mỗi khi ta nhận được một điều tuyệt vời gì đó từ cuộc sống hoặc được ai giúp đỡ, hãy trân trọng và gìn giữ nó mãi mãi qua việc khắc lên đá, chính điều đó sẽ giúp chúng ta thêm trân quý cuộc sống của mình hơn vì biết nó ý nghĩa và kì diệu như thế nào”.
Quý vị và các bạn thân mến !
Hình ảnh đá và cát trong cuộc đối thoại giữa hai người bạn trong câu chuyện nêu trên đã gợi lên trong chúng ta một thông điệp sâu sắc về sự tha thứ và lòng biết ơn.
Trong cuộc sống chúng ta không thể tránh khỏi những lúc bị người khác làm tổn thương, đặc biệt sự đau buồn, tuyệt vọng càng trở nên nặng nề hơn khi chúng ta bị chính người thân của mình đối xử không tốt. Hãy cố gắng tha thứ và bỏ qua tất cả, hãy ghi lỗi lầm của họ lên cát để “chính thời gian cũng như những cơn gió sẽ giúp những điều đó mau chóng phai tàn đi” khi làm được điều này, điều kì diệu sẽ đến với tâm hồn của chúng ta đó là sự tha thứ.
Trong thánh lễ sáng ngày 17/3/2020, tại Nguyện đường nhà trọ thánh Marta ở Vatican, Đức Thánh cha Phanxicô đã chia sẻ với các tín hữu rằng:
“Tha thứ không phải là điều dễ dàng, vì con tim ích kỷ của chúng ta luôn gắn bó với oán hận, với báo thù. Tất cả chúng ta đã thấy những gia đình bị phá tán vì oán hận nhau từ đời này sang đời khác. Anh em với nhau, đứng trước quan tài của cha hoặc mẹ, mà không chào nhau, vì họ còn mang những oán hận cũ. Dường như sự gắn bó với oán hận mạnh mẽ hơn là gắn bó với tình thương yêu, đây thực là kho tàng của ma quỷ. Hắn luôn ẩn nấp giữa những oán hận của chúng ta, làm cho oán hận tăng trưởng và tàn phá tất cả. Bao nhiêu lần vì những chuyện nhỏ nhặt mà gây ra tàn phá.”[1]
Vậy thì, luôn ghi nhớ những khoảnh khắc tuyệt vời của cuộc đời bạn và biết ơn tất cả điều đó, chúng ta sẽ dễ dàng tha thứ. Nền tảng của tha thứ chính là khả năng tri ân, lòng biết ơn vì đã được tha thứ, vì những điều tốt đẹp mà người khác đã làm cho mình. Trong mối quan hệ giữa một cộng đồng, một gia đình, không nhiều thì ít, cũng có lần người khác đã giúp đỡ hoặc làm chúng ta vui lòng, hạnh phúc. Vậy thì “hãy trân trọng và gìn giữ nó mãi mãi qua việc khắc lên đá”, chính điều đó sẽ là nền tảng giúp chúng ta tha thứ khi họ làm tổn thương mình. Chúa cũng đã dạy rằng “Kho tàng của chúng con ở đâu thì lòng chúng con cũng ở đó”, vì thế “kho tàng” của chúng ta có làm cho đời sống của mình trở nên hạnh phúc, dễ chịu hay không còn tùy vào những gì mình lưu trữ vào nơi ấy.
Lạy Chúa từ nhân, Ngài đã không bảo chúng con tha thứ bảy lần nhưng là bảy mươi lần bảy, nghĩa là chúng con phải sống một đời tha thứ. Vì lòng biết ơn những điều tốt đẹp mà chúng con đã nhận được trong cuộc sống này, vì lòng tri ân sự tha thứ liên lỉ của Thiên Chúa đã dành cho chúng con, xin cho chúng con biết chấp nhận và tha thứ những tổn thương do người khác gây ra. Và đó là con đường duy nhất giúp chúng con sống bình an, hạnh phúc ngay ở đời này và đời sau nữa. Amen.
Bình Minh
Trích nguồn: https://vietnamese.rvasia.org