Vào lúc sáng tạo, Thượng đế tạo ra muôn loài muôn vật với số tuổi thọ nhất định. Trước hết, một con lừa bước tới hỏi: – Thưa Thượng đế, ngài cho con được sống bao nhiêu năm ạ? Thượng đế trả lời: – Ba chục năm, ngươi có hài lòng không? Con lừa than van: – Xin Thượng đế rủ lòng thương, đó là thời gian quá dài đối với cuộc sống đầy vất vả của con. Từ sớm đến khuya, lúc nào con cũng phải kéo xe chở hàng, xin giảm cho con ít năm thôi. Thượng đế liền giảm xuống còn 18 năm. Đến lượt con chó chạy tới. Thượng đế hỏi: – Ngươi muốn sống bao lâu? Con chó thưa: – Nếu Thượng đế cho sống lâu, chân con chắc không chạy nổi, sủa không ra tiếng, bấy giờ con chỉ chạy quanh xó nhà gầm gừ. Thượng đế nghe thấy thế liền cho chó sống khoảng 10 năm. Thượng đế lần lượt quy định số năm sống cho từng con vật.
Cuối cùng, với dáng vẻ khỏe mạnh và vui tươi con người tiến đến xin Thượng đế ban cho tuổi thọ. Thượng đế nói: – Ta cho ngươi sống ba mươi năm đã đủ chưa? Con người giãi bày: – Ba mươi năm quả là thời gian ngắn ngủi. Lúc ấy con chưa được thưởng thức điều gì, con mới trồng cây chưa kịp ăn quả, xin tăng thêm tuổi thọ cho con. Thượng đế nói: – Ta cho ngươi sống hơn tuổi của con lừa, con chó và nhiều con vật khác nữa. Ngươi sẽ sống một thời gian vừa đủ để nếm trải mọi vui buồn cay đắng lẫn ngọt ngào hạnh phúc, bởi vì ta yêu con người hơn tất cả.
Quý vị và các bạn thân mến,
Trong ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa, con người được sinh ra để được yêu thương và sống hạnh phúc. Thiên Chúa đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch hoàn hảo cho mỗi người. Từ lúc mới chào đời cho đến khi kết thúc hành trình trần gian, Thiên Chúa không ngừng che chở gìn giữ. Từng ngày sống, Thiên Chúa chăm sóc con người bằng những ân ban cụ thể, cho thời gian, sức khỏe, cho tài năng và những cơ hội để sống trọn ơn gọi làm người. Cảm nhận được những ân ban của Thiên Chúa, tác giả thánh vịnh đã tha thiết nguyện cầu “Xin dạy con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan” (Tv 90, 12).
Đức Giêsu là mục tử nhân lành đã hy sinh mạng sống cho đoàn chiên được sống và sống dồi dào (x. Ga 10, 10). Người mục tử nhân lành luôn chăm sóc những con chiên đau yếu, tìm kiếm những con chiên bơ vơ lạc lối. Người đã gánh lấy mọi nỗi vất vả lo toan của nhân loại và trở thành khuôn mẫu của tình yêu tự hiến. Ý nghĩa đời sống của con người không phụ thuộc vào thời gian dài hay ngắn, nhưng phụ thuộc vào sự gắn kết của ta với Thiên Chúa, như cành nho gắn liền với cây nho để trổ sinh hoa trái ngọt lành. Ý thức được những ân ban của Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi sống tâm tình tạ ơn và lan tỏa những yêu thương. “Ơn riêng Thiên Chúa đã ban, mỗi người trong anh em phải dùng mà phục vụ kẻ khác. Như vậy, anh em mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa. Ai có nói, thì nói lời Thiên Chúa; ai phục vụ thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban. Như thế trong mọi việc chúng ta tôn vinh Thiên Chúa nhờ Đức Giêsu Kitô” (1Pr 4, 10-11)
Trong xã hội hôm nay, sự sống của con người đang bị đe dọa bởi những tai ương, bởi sự hận thù ghen ghét do chính con người gây ra cho nhau. Càng ngày ta càng nhận thấy sự sống mong manh vô thường. Người ta xông pha dọc ngang bốn bể nhưng lại cảm thấy bất lực trước một cơn bạo bệnh, ngã gục trước một thứ “vi – rút” vô hình vô tướng. Thánh Irênê đã xác tín “Vinh quang của Thiên Chúa là con người được sống”. Vì thế, ta hãy trân trọng và bảo vệ món quà sự sống Chúa đã ban và có thái độ sống xứng hợp với tình thương của Người.
Lạy Chúa Giêsu, chúng ta cảm tạ Chúa vì hồng ân được làm người, làm con cái Chúa trong gia đình Giáo hội, xin cho chúng con biết trân quý những gì đã lãnh nhận và nỗ lực làm trổ sinh hoa trái yêu thương trong đời sống. Amen.
Nt. Anh Thư
Trích nguồn: https://vietnamese.rvasia.org